LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 110

Anh chống một tay lên lan can gác xép. “Ban đầu hành hạ cô
cũng thú vị thật đấy, nhưng trò chơi bắt đầu nhàm rồi.”

Anh chọc tay vào túi quần lôi ví tiền ra. “Tôi muốn cô rời khỏi
thị trấn ngay ngày mai. Cái này sẽ giúp cô đẩy nhanh tốc độ.”

Anh moi đống tiền ra rồi nhét cái ví không trở vào túi, xòe xấp
tiền để cô có thể đếm được. Năm tờ một trăm đô. Cô khó nhọc
nuốt nước bọt. “Lẽ ra anh không nên mang theo nhiều tiền mặt
như thế.”

“Bình thường thì tôi không làm thế, nhưng một chủ cơ sở kinh
doanh địa phương đã tạt qua Tòa thị chính sau khi ngân hàng
đóng cửa và thanh toán nốt khoản thuế từ ngày xưa. Lẽ nào cô
không mừng khi tôi mang theo số tiền này và giờ cô sẽ có chúng.
Anh thả xấp tiền xuống cái ghế. “Khi nào quay về vòng tay yêu
thương của bố thì nhắn ông ấy viết séc cho tôi nhé.” Anh xoay
người tiến về phía cầu thang.

Cô không thể để anh quyết định mọi chuyện như thế. “Cảnh
tượng tôi tình cờ chứng kiến tại khách sạn hôm thứ Bảy thú vị
thật. Anh đã lừa dối Lucy trong suốt thời gian hai người đính
hôn hay chỉ ít lâu thôi?”

Anh xoay người, lướt mắt nhìn cô từ đầu đến chân, nấn ná một
cách đầy chủ ý trên dòng chữ Happy Printing Company chạy
ngang ngực cô. “Tôi lúc nào chẳng lừa dối Lucy. Nhưng đừng lo.
Cô ấy chẳng bao giờ nghi ngờ tôi.”

Anh biến mất dưới cầu thang. Một lúc sau, nhà thờ chìm trong
bóng tối và cửa ra vào đóng sầm lại sau lưng anh.

Sáng hôm sau, hai mắt đỏ quạch vì thiếu ngủ, cô lái xe đến chỗ
làm, món tiền bỏng rát như luồng phóng xạ chạy qua chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.