LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 122

“Ồ, đúng vậy, đây đúng là một tai họa mà anh không thể đổ lỗi
cho tôi được. Tuy nhiên, tôi có thể thấy rõ anh đang định làm
thế đấy.”

“Tôi không biết cô xoay xở cách nào để được nhận vào làm
caddy, nhưng nếu cô dành một phút cân nhắc...”

“Nghe này, Theodore.” Cô vỗ một tay lên mép túi của anh. “Tôi
cực chẳng đã mới dính vào chuyện này. Tôi ghét golf, và tôi
không hề ý thức được mình đang làm gì. Không một chút xíu
nào, hiểu chứ? Vậy nên tôi khuyên anh hãy nỗ lực hết sức để
đừng khiến tôi thấy lo lắng hơn lúc này nữa.” Cô bước lùi lại “Giờ
thì đừng nói nữa mà hãy đánh cái quả bóng chết tiệt của anh đi.
Và lần này, tôi sẽ đánh giá rất cao nếu anh đánh thắng để tôi
không phải lẽo đẽo khắp nơi theo sau anh.”

Anh ném cho cô một ánh mắt đầy sát khí hoàn toàn không ăn
nhập với tiếng tăm thánh thiện của anh, rồi giật một cây gậy ra
khỏi túi, cho thấy anh hoàn toàn có đủ khả năng xử lý dụng cụ
của mình. “Ngay khi chuyện này kết thúc, cô và tôi sẽ phải nói
chuyện cho ra nhẽ.” Anh đánh quả bóng bằng một cú swing
mạnh mẽ được nạp đầy năng lượng bằng nỗi giận dữ khiến cát
bay tung lên. Bóng nảy xa đến trước khu lỗ gần mười mét, rồi
lăn theo chiều dốc đến bên lỗ, bám vào miệng lỗ rồi rơi vào
trong.

“Ấn tượng đấy,” cô nói. “Không ngờ lại là huấn luyện viên golf
xuất sắc đến thế.”

Anh ném cây gậy xuống chân cô rồi bước đi giật cục ra chỗ khác
trong lúc những tay chơi khác lớn tiếng chúc mừng từ phía bên
kia đường lăn bóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.