LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 124

Kenny. “Nó nhắc tôi nhớ đến lần tôi chơi cùng Bill Murray và Ray
Romano ở Cypress Point. Nói về những nhân vật này...”

Giờ Ted và Dallie đang ở sau một lỗ, nhưng Ted vẫn giữ vẻ bình
tĩnh chẳng có gì đáng ngạc nhiên. “Chúng tôi sẽ dàn xếp chuyện
này ở lỗ tiếp theo,” ánh mắt giận dữ mà anh kín đáo ném về phía
cô ẩn chứa một thông điệp mà cô có thể giải mã được không
chút khó khăn.

“Trò thể thao này rõ là kỳ cục,” cô lẩm bẩm khoảng hơn hai
mươi phút sau, sau khi cô lại một lần nữa khiến Ted mất điểm
trong cuộc cạnh tranh vì lại vi phạm thêm một quy tắc kỳ cục
nữa. Cố gắng tỏ ra là một caddy tốt, cô đã nhặt quả bóng của Ted
lên để lau sạch vết bùn trên đó, nhưng rồi phát hiện ra cô không
được phép làm thế cho tới khi nó đã nằm trên khu lỗ cờ và đã
ghi điểm. Cứ như thể làm thế thì có ý nghĩa nào đó vậy.

“May mà con đã ghi điểm birdie ở lỗ thứ nhất và thứ hai, con trai
ạ,” Dallie nói. “Vì con mà hôm nay chúng ta gặp vận rủi suốt.”

Cô nhận thấy chẳng ích gì nếu phớt lờ sự thật hiển nhiên. “Tôi
chính là vận rủi đó.”

Mark trừng mắt cảnh cáo cô vì đã phá vỡ quy tắc không nói
chuyện và vì đã không gọi Dallie là “ngài”, nhưng Spencer
Skipjack cười khùng khục. “Ít nhất cô ấy cũng thành thật.
Thành thật hơn nhiều so với phần lớn cánh phụ nữ.”

Giờ đến lượt Ted ném cho cô cái trừng mắt cảnh cáo, ngăn cấm
cô bình luận về câu nói ngu ngốc của một gã đàn ông đang vơ
đũa cả nắm. Cô không thích cái cách Ted đọc tâm trí cô như thế.
Và cô thật lòng không thích Spencer Skipjack, một kẻ khoe
khoang khoác lác và thường thấy người sang bắt quàng làm họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.