LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 126

Cô thề sẽ không nói thêm một lời nào nữa, và hẳn cô đã có thể
giữ được lời thề đó nếu Spencer Skipjack không thích nói nhiều
đến thế. “Chú ý này, cô Meg. Tôi sẽ sử dụng một mẹo nhỏ tôi học
được từ Phil Mickelson để cho quả bóng này đến ngay sát gậy
cờ.”

Bất cứ khi nào Skipjack nói chuyện với cô, Ted đều trở nên căng
thẳng hẳn. Anh chắc mẩm cô sẽ ngấm ngầm phá quấy chuyện
của anh, và có vẻ như cô chỉ mong sao hạnh phúc và sự sung túc
của anh bị lâm vào tình thế nguy hiểm. Nhưng một thứ khác
cũng đang trong tình thế nguy ngập.

Cô đang kẹt trong thế tiến thoái lưỡng nan. Điều không cần
thiết nhất đối với hành tinh này chính là có thêm một khu nghỉ
dưỡng sân golf khác hút cạn nguồn tài nguyên thiên nhiên của
nó, nhưng đến cả cô cũng có thể nhận ra sự thật hiển nhiên là
thị trấn này đang phải gồng mình chống chịu đến mức nào.
Chẳng số báo nào của thị trấn lại không đăng tải thông tin lại có
thêm một doanh nghiệp nhỏ nào đó phải ngừng kinh doanh,
hay lại một tổ chức từ thiện túng quẫn nào đó không thể duy trì
hoạt động trước những đòi hỏi không ngừng gia tăng đối với các
dịch vụ của nó. Và cô có thể phán xét người khác như thế nào
đây khi chính cô cũng đang sống một cuộc đời chẳng có gì lấy
làm tốt đẹp cho môi trường, đơn cử như chiếc xe hơi quá ngốn
xăng của cô. Cho dù hiện tại cô có làm gì đi chăng nữa thì cô
cũng chỉ là một kẻ giả nhân giả nghĩa, vậy nên cô nghe theo bản
năng mách bảo, từ bỏ thêm một vài nguyên tắc nữa, và đóng vai
trò người lính ưu tú của cái thị trấn vốn căm ghét cô. “Quan sát
ngài đánh bóng đúng là một sự thú vị tuyệt đối, ngài Skipjack ạ.”

“Này, nếu đem so sánh với những anh chàng này thì tôi chỉ là
một tay mơ thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.