LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 128

Khỏi cần để ý đến chuyện đóng vai người lính ưu tú nữa. Cô hạ
thấp giọng. “Tôi lớn lên giữa Hollywood, vậy nên tôi hiểu rõ hơn
anh nhiều về những kẻ quá đề cao cái tôi của mình giống như
ông ta đấy.”

“Đấy là cô tưởng thế thôi.” Anh chụp cái mũ đang đội xuống đầu
cô. “Đội cái mũ chết tiệt vào. Ở đây mặt trời đúng là mặt trời đấy,
không giống cái thứ vớ vẩn nhạt nhẽo mà cô quá quen ở
Califomia đâu.”

Ở chín lỗ cuối, cô làm hai cha con Ted trượt thêm một lỗ nữa vì
cô đã giật một ít cỏ cốt cho Ted có cú đánh đẹp hơn. Tuy nhiên,
cho dù cô đã làm họ mất ba lỗ - và những cú đánh không chuẩn
mà thỉnh thoảng Ted mắc phải trong lúc nỗ lực quá sức để che
giấu thái độ tức giận anh dành cho cô - anh vẫn không hề lép vế
trước đối thủ. “Hôm nay con chơi một trận kỳ lạ thật đấy con
trai,” Dallie nói. “Những khoảnh khắc trên cả tuyệt vời được xen
vào với những lúc đánh như đang mơ ngủ. Ta chưa từng nhìn
thấy con chơi tốt thế này - hoặc tệ thế này - nhiều năm nay rồi.”

“Thất tình khiến người ta thành ra như thế.” Kenny đẩy nhẹ
bóng từ mép khu lỗ. “Khiến họ hơi phát điên một chút.” Quả
bóng của anh dừng lại cách miệng lỗ vài phân.

“Thêm vào đó còn là cảm giác bẽ mặt khi sau lưng cậu ấy, tất cả
mọi người trong thị trấn vẫn đang thương xót cho cậu ấy.”
Skeet, caddy duy nhất được phép tỏ thái độ thân thiện với các
tay chơi, nhặt mảnh vụn nào đó vừa rơi xuống khu lỗ.

Dallie bước lên trước để đánh bóng. “Tôi đã cố gắng chỉ cho nó
biết cách giữ chân phụ nữ. Nhưng bọn nhóc này chẳng buồn
quan tâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.