LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 143

thế.

“Tệ quá, Herb lại không xây dựng sân golf của ông ta ở nơi người
ta có thể chơi quanh năm được,” Dallie nói. “Bang Wisconsin
vốn lạnh chết đi được.”

“Bởi vậy tôi đã đủ khôn ngoan để lựa chọn Texas,” Skipjack nói.
“Hồi nhỏ, tôi từ Indiana xuống đây khá thường xuyên để thăm
họ ngoại. Tôi luôn cảm thấy thoải mái như ở nhà tại bang Ngôi
sao Cô đơn. Là ở Texas chứ không phải Indiana.” Ông ta hướng
sự chú ý quay trở lại với Meg. “Cho dù tôi có xây dựng ở đâu,
chắc chắn cô phải nhắn bố cô là lúc nào tôi cũng sẵn lòng mời
ông ấy tới chơi.”

“Tôi sẽ nhắn lại.” Người cha vận động viên của cô vẫn đam mê
môn bóng rổ, và nhờ mẹ cô, giờ ông còn thích cưỡi ngựa như
một thú chơi tao nhã nữa, nhưng cô không tài nào hình dung
nổi cảnh ông swing một cây gậy golf.

Hôm nay, cô đã gọi điện nói chuyện riêng với cả bố lẫn mẹ,
nhưng thay vì xin họ gửi tiền, cô chỉ thông báo cô đã kiếm được
một công việc tuyệt vời trong ngành dịch vụ khách hàng tại
một câu lạc bộ địa phương có tiếng tăm ở Texas. Mặc dù không
nói cô là người điều phối các hoạt động, nhưng cô cũng không
đính chính khi mẹ cô suy ra như thế và nói thật tuyệt vời xiết
bao vì cuối cùng Meg đã kiếm được một bến đỗ thích hợp cho
những tài năng thiên bẩm của cô. Cha cô thì quá đỗi vui mừng
vì cô đã tìm được việc làm.

Cô không thể giữ im lặng về chuyện này thêm được nữa. “Liệu
có bất kỳ ai trong các vị nghĩ đến chuyện để yên cho mảnh đất
đó không? Ý tôi là, chẳng lẽ thế giới này thật sự cần thêm một
sân golf nữa để ăn mòn thêm các nguồn tài nguyên thiên nhiên
của chúng ta sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.