LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 144

Cái nhíu mày của Ted gần như không thể nhận ra được. “Những
không gian giải trí xanh giữ cho con người mạnh khỏe.”

“Chết tiệt, đúng như vậy đấy,” Spencer nói trước khi Meg có thể
nhắc đến các tay golf và món Bud Light của họ. “Ted và tôi đã
thảo luận về vấn đề này rất nhiều lần rồi.” Ông ta đẩy ghế ra sau.
“Đi nào, cô Meg. Tôi thích bài hát này.”

Có lẽ Spencer đang khoác cánh tay cô, nhưng Meg dám thề rằng
cô cảm thấy bàn tay vô hình của Ted đẩy cô đi cho tới tận sàn
nhảy.

Spencer là một vũ công không tồi, và bài hát có giai điệu nhanh,
vậy nên mọi thứ bắt đầu trở nên ổn thỏa. Nhưng đến khi một
bài ballad vang lên, ông ta kéo cô sát đến nỗi khóa thắt lưng của
ông ta tì hẳn vào bụng cô, chưa kể đến một thứ còn gai mắt hơn.
“Tôi không biết chuyện gì đã khiến tình hình tài chính của cô
lâm vào cảnh khó khăn,” Spencer dụi vào tai cô. “Nhưng cô hoàn
toàn có thể nhờ ai đó chăm sóc cho tới khi cô có thể độc lập trở
lại.”

Cô hy vọng cô đã không đoán đúng điều ông ta đang ám chỉ,
nhưng có vẻ như cái chứng cứ phía dưới khóa thắt lưng của ông
ta đã chứng tỏ quả là ông ta có ý như thế thật.

“Này, tôi không nói đến những chuyện sẽ khiến cô không thoải
mái đâu nhé,” ông ta nói. “Chỉ là hai người chúng ta dành chút
thời gian bên nhau thôi.” Cô chủ tâm vấp vào chân ông ta. “Ối.
Tôi phải ngồi xuống thôi. Hôm nay tôi đã bị rộp cả chân lên rồi.”

Không còn lựa chọn nào khác, Spencer đành theo cô quay trở lại
bàn. “Cô ấy không theo kịp tôi,” ông ta làu bàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.