LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 282

“Bà ấy đang ở văn phòng.” Dường như ông không quá bất ngờ
khi nhìn thấy cô, và ông bước lùi lại nhường chỗ cho cô vào
trong. “Cách dễ nhất để đến được đó là đi đến tận cuối hành
lang, ra ngoài cửa và băng qua sân. Dãy vòm lớn bên cánh phải.”

“Cháu cảm ơn ạ.”

Ngôi nhà có tường trát vữa xù xì, trần lắp xà, sàn nhà lát đá mát
mẻ. Một đài phun đang tung nước trong sân, và mùi than
thoang thoảng chứng tỏ ai đó đã nổi lửa bếp nướng làm bữa tối.
Một cánh cổng mái vòm che bóng văn phòng Francesca. Xuyên
qua khung cửa ra vào, Meg thấy bà đang ngồi bên bàn làm việc,
chiếc kính đọc sách vắt vẹo trên cái mũi nhỏ nhắn của bà trong
lúc bà nghiên cứu tờ giấy trước mặt. Meg gõ cửa. Bà Francesca
nhìn lên. Khi nhận ra ai đang gọi cửa, bà ngả người ra sau ghế,
trầm ngâm suy nghĩ một lúc.

Bất chấp những tấm thảm phương Đông trên sàn nhà lát gạch,
những đồ nội thất bằng gỗ chạm trổ, nghệ thuật dân gian và
những bức ảnh lồng kính, đây vẫn là một văn phòng làm việc
với hai máy vi tính, một ti vi màn hình phẳng và các giá sách
chất đầy giấy tờ, cặp tài liệu và bìa báo. Cuối cùng bà Francesca
cũng đứng dậy, băng qua sàn trên đôi dép xỏ ngón màu cầu
vồng. Mái tóc của bà được gạt ra không vướng vào mặt và kẹp lại
bằng hai cái cặp bạc nhỏ hình trái tim làm đối trọng với cặp
kính bán nguyệt già dặn hơn. Chiếc áo phông vừa vặn tuyên bố
lòng trung thành của bà đối với đội Texas Aggies, còn chiếc
quần soóc denim phơi bày đôi chân vẫn còn thon thả. Nhưng
trang phục thoải mái này cũng không làm bà từ bỏ mấy món
kim cương. Chúng vẫn sáng lấp lánh trên dái tai bà, quanh ngón
tay và cổ tay mảnh dẻ của bà.

Bà mở cửa. “Sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.