LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 386

gian suy nghĩ thấu đáo chuyện này, và chúng ta có thể nói
chuyện cặn kẽ.”

“Đúng vậy. Thời gian suy nghĩ. Hẳn là nó sẽ sửa chữa được mọi
thứ.”

“Hãy công bằng nào, Meg. Chuyện này chẳng đâu vào đâu cả.
Hứa với anh,” anh mạnh mẽ nói. “Nếu em không hứa sẽ gặp anh
vào tối mai, anh sẽ không đi đâu hết.”

“Được thôi,” cô nói khô khốc. “Em hứa.”

“Meg...” Một lần nữa anh cố chạm vào cô, và một lần nữa cô
cưỡng lại. “Đi đi. Xin anh. Ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện.”

Anh nhìn cô chăm chú một lúc lâu đến độ cô những tưởng anh
sẽ không rời đi. Nhưng cuối cùng anh cũng đi, và cô đứng trên
đầu cầu thang nhà thờ, dõi mắt nhìn anh lái xe đi trong mưa.

Khi anh đã khuất khỏi tầm nhìn, cô làm điều mà trước đó cô đã
không thể làm được. Cô bước vòng sang bên hông nhà thờ và
đập vỡ một cửa sổ. Một tấm kính đơn mà cô có thể với tay qua để
tháo chốt cửa. Rồi cô đẩy cửa mở ra và trèo vào trong giáo đường
trống hoác, bụi bặm của mình.

Anh trông chờ cô sẽ gặp anh vào tối mai để trò chuyện một cách
bình tĩnh, logic về tình yêu không được đền đáp của cô. Cô đã
hứa với anh. Khi một tiếng sấm nổ vang khiến ngôi nhà rung
lên, cô thầm nghĩ, lời hứa kiểu đó mới dễ dàng bị phá vỡ làm sao
chứ.

Trong phòng dành cho dàn đồng ca, cô tìm thấy một chiếc quần
jean ông Dallie và Skeet đã không để ý đến khi họ thu dọn đồ đạc
cho cô. Trong bếp vẫn còn thức ăn, nhưng cô không muốn ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.