LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 405

Một mạch máu đập dồn bên sườn cổ Ted lúc anh vật lộn giằng ra
khỏi sự kìm giữ để có thể kết thúc chuyện anh đã bắt đầu. “Ông
mà nghĩ đến chuyện lại gần cô ấy lần nữa thì ông sẽ phải hối tiếc
đấy.”

“Anh điên rồi” Spence gào lên. “Tất cả các người điên hết rồi.”
Môi Ted mím chặt lại đầy khinh bỉ. “Cút ra khỏi đây.”

Spence chộp lấy cái mũ đang nằm trên mặt đất. Mấy nùi tóc đen
bóng nhờn rủ xuống trán ông ta.

Một bên mắt của ông ta đã bắt đầu sưng phù lên, mũi nhỏ máu.
“Thị trấn này luôn luôn cần tôi hơn tôi cần nó.” Ông ta vỗ vỗ cái
mũ vào chân. “Trong khi anh chứng kiến nơi này thối rữa,
Beaudine ạ, hãy nhớ xem anh đã từ bỏ những gì.” Ông ta mạnh
tay dập cái mũ lên đầu và nhìn Meg không chớp mắt, vẻ mặt
nham hiểm. “Hãy nhớ xem kẻ vô dụng đó đã khiến anh phải trả
giá nhiều như thế nào.”

“Cha...” Chiếc áo cánh bẩn thỉu của Sunny đã rách toạc, tay xước
xát và một vết cào vắt mang má, nhưng ông ta đang quá chìm
đắm trong cơn giận của bản thân để có thể trao cho cô ta sự an
ủi mà cô ta đang mong mỏi.

“Anh đã có được nó,” ông ta nói, máu nhỏ giọt từ lỗ mũi. “Và anh
đã từ bỏ nó vì một con khốn dối trá.”

Chỉ vì có mẹ cô lao mình vào cha cô nên cha cô mới không nhảy
bổ vào Spence, trong khi đám đàn ông đang giữ Ted suýt nữa đã
không kiềm chế nổi anh. Dallie thong thả tiến lên phía trước,
đôi mắt xanh lóe lên ánh thép. “Tôi khuyên ông nên rời khỏi đây
khi còn có thể, Spence, bởi vì chỉ cần tôi gật đầu, các anh chàng
đang giữ Ted lại để tránh cho nó kết thúc công việc mà nó đã
khởi xướng ấy sẽ thả nó ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.