LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 408

Mặt trời lơ lửng trên bầu trời, khắc họa dáng hình anh trong ánh
lửa. Chiếc xe cuối cùng đã biến mất, nhưng cứ như thể cô không
còn tồn tại nữa, và anh không hề nhúc nhích. Đến khi không thể
chịu đựng hơn được nữa, cô buộc mình tiến về phía anh. “Em
rất xin lỗi,” cô thì thầm.

Cô giơ tay lên định lau vết máu nơi khóe môi anh, nhưng anh đã
chộp lấy cổ tay cô trước khi cô có thể chạm vào anh. “Như thế đã
đủ nóng với em chưa?” “Sao cơ?”

“Em cho rằng anh không có cảm xúc.” Giọng anh khàn đi vì xúc
động. “Rằng anh là một dạng robot.”

“Ôi, Ted... Ý em không phải vậy.”

“Vì em là bà chúa phải gai nên em là người duy nhất được phép
có cảm xúc, có phải thế không?”

Đây không phải cuộc nói chuyện họ cần. “Ted, em chưa bao giờ
muốn anh dính vào tình cảnh này với Spence.”

“Thế anh phải làm gì hả? Để cho ông ta thoát khỏi tội xâm phạm
em à?” “Không hẳn là ông ta đã làm thế. Thực lòng mà nói em
không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu Haley không xuất hiện. Ông
ta...”

“Anh đổ mồ hôi!” anh kêu lên, chẳng hiểu có nghĩa gì. “Em bảo
anh chưa bao giờ đổ mồ hôi.”

Anh đang nói gì vậy? Cô thử lại. “Lúc ông ta xuất hiện thì em
đang ở một mình bên hồ bơi. Em bảo ông ta đi đi nhưng ông ta
không chịu. Lúc đấy kinh khủng lắm.”

“Và thằng khốn kiếp đó đã trả giá cho chuyện đó.” Anh chộp lấy
tay cô. “Hai tháng trước, anh đang sẵn sàng cưới một người phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.