LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 423

cái bàn bốn người. Kayla, cha cô ta, Zoey và Birdie ngồi gần đó.
Meg không nhìn thấy cả Dallie lẫn Francesca, mặc dù Skeet và
mấy caddy lão làng đang tựa người vào tường cạnh chỗ trò chơi
điện tử, nhấm nháp bia.

Phải mất một lúc trong đám đông mới có người để ý đến cô, và
rồi chuyện bắt đầu xảy ra. Những khoảng im lặng nhỏ bắt đầu
lớn dần khi từng giây từng giây trôi qua. Thoạt đầu nó lan khắp
quầy bar, rồi sau đó nuốt trọn những khu vực còn lại trong
phòng, cho tới khi âm thanh duy nhất còn lại chỉ là tiếng ly cốc
lách cách và giọng Carrie Underwood vang ra từ máy hát.

Sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu cứ thế mà lẩn đi, nhưng vài tháng vừa
rồi đã dạy cô hiểu ra rằng cô không phải là kẻ thất bại như cô
vẫn luôn nghĩ. Cô là người thông minh, cô biết cách làm việc
chăm chỉ, và cuối cùng cô cũng đã có một kế hoạch, dù rất dễ
lung lay, cho tương lai của mình. Vậy nên dẫu cô có bắt đầu cảm
thấy chóng mặt, dẫu mùi thức ăn có khiến cô buồn nôn, cô vẫn
cố gắng bước đến chỗ Pete Laraman, người luôn boa cho cô năm
đô la vì món bánh Milky Way đông lạnh cô mang đến riêng cho
ông. “Tôi mượn ghế của ông được không?”

Ông rời khỏi chỗ ngồi và thậm chí còn chìa tay ra đỡ cô lên, một
cử chỉ cô ngờ là xuất phát từ lòng tò mò chứ không phải do lịch
sự. Ai đó đã rút phích cắm của chiếc máy hát, và Carrie dứt tiếng
giữa chừng bài hát. Đứng trên ghế có lẽ không phải ý kiến hay
ho nhất vì hai đầu gối cô đang run lẩy bẩy, nhưng nếu nhất định
phải làm, cô sẽ làm một cách đúng đắn, và điều đó đồng nghĩa
với việc cần phải để cho tất cả mọi người trong chỗ này đều có
thể nhìn thấy cô.

Cô phá vỡ sự im lặng. “Tôi biết ngay lúc này đây tất cả mọi người
đều căm ghét tôi, và tôi chẳng thể làm gì để thay đổi điều đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.