LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 463

Chiếc xe lại bắt đầu di chuyển, người tài xế bị che khuất đằng
sau vách ngăn đã đóng kín. Cô chộp lấy tay nắm cửa, nhưng nó
không nhúc nhích. “Thả em ra! Không tin nổi anh lại làm thế
này. Có chuyện quái gì với anh vậy? Anh điên à?”

“Kha khá đấy.”

Cô cố hết sức trì hoãn việc phải nhìn vào anh. Lâu hơn nữa, anh
sẽ nhìn ra sự yếu đuối của cô. Cô chậm chạp quay đầu lại.

Anh vẫn chói lóa như xưa với đôi mắt hổ và xương gò má dẹt,
mũi thẳng và quai hàm của ngôi sao điện ảnh. Anh mặc áo vest
xám than kèm sơ mi trắng và cà vạt màu xanh hải quân. Cô
chưa nhìn thấy anh ăn mặc trang trọng thế này bao giờ kể từ sau
ngày cưới của anh, và cô cố gắng vật lộn chống lại cơn triều u
ám của cảm xúc. “Em nói thật đấy,” cô nói. “Thả em ra ngay bây
giờ đi.”

“Tới lúc nào chúng ta nói chuyện xong đã.”

“Em không muốn nói chuyện với anh, em không muốn nói
chuyện với ai hết.”

“Ý em là sao? Em thích nói chuyện.”

“Không còn như thế nữa.” Bên trong xe đặt những chiếc ghế dài
dọc hai bên hông và những bóng đèn xanh bé xíu gắn trên nóc.
Một bó hồng đỏ khổng lồ nằm trên chiếc ghế trước một quầy bar
gắn liền vào thành xe. Cô xọc tay vào sâu trong túi áo khoác tìm
điện thoại. “Em sẽ gọi cho cảnh sát báo là em đang bị bắt cóc.”

“Anh thấy em không làm thế thì hơn.”

“Đây là Manhattan. Ở đây anh không phải là Chúa. Chắc chắn họ
sẽ tống anh đến nhà tù Rikers.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.