LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 474

thù của ta. Nếu anh đã nhầm lẫn đến mức đó về Lucy thì anh có
thể tin tưởng gì ở cảm giác của anh đối với em chứ?”

Cô đứng đó, không nói một lời, chỉ lắng nghe.

“Giá như anh có thể nói anh đã nhận ra anh yêu em nhiều đến
thế nào ngay khi em rời bỏ thị trấn, nhưng anh còn quá mải mê
giận dữ em vì đã bỏ lại anh một mình. Anh không có nhiều kinh
nghiệm giận dữ, vậy nên phải mất một thời gian anh mới hiểu
ra người anh thật lòng tức giận chính là bản thân mình. Anh đã
quá bướng bỉnh và ngu ngốc. Và sợ hãi. Mọi thứ luôn dễ dàng
đối với anh, nhưng ở em lại chẳng có gì dễ dàng hết. Những điều
em khiến anh cảm thấy. Cách em buộc anh nhìn vào chính
mình.” Anh gần như không thở nổi. “Anh yêu em, Meg. Anh
muốn cưới em. Anh muốn được ngủ bên em đêm đêm, được ân
ái với em, có những đứa con. Anh muốn chúng ta cùng nhau
phấn đấu, cùng nhau làm việc và... chỉ cùng nhau thôi. Còn bây
giờ, em sẽ tiếp tục đứng đó trừng mắt nhìn anh hay em sẽ lôi
anh ra khỏi sự thống khổ và nói rằng em vẫn yêu anh, dù chỉ là
một chút?”

Cô nhìn anh chăm chăm. Đôi mắt điềm tĩnh. Không mỉm cười.
“Em sẽ suy nghĩ về chuyện này và sẽ báo cho anh biết.”

Cô bước đi, để lại anh một mình đứng đó giữa màn mưa.

Anh thả rơi chiếc ô, lảo đảo ngã xuống hàng rào chắn ướt đẫm,
những ngón tay siết lại quanh lớp kim loại lạnh băng. Mắt anh
nhức nhối. Anh chưa bao giờ cảm thấy trống rỗng và cô đơn đến
thế. Khi dõi mắt nhìn vào bến cảng, anh tự hỏi anh biết nói gì
đây để có thể thuyết phục được cô. Chẳng có gì cả. Anh đã quá
muộn rồi. Meg không đủ kiên nhẫn đối với những kẻ hay chần
chừ. Cô không còn lãng phí thời gian nữa và đã tiếp tục tiến lên
phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.