LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 89

“Vì...” Một khoảng dừng. “Liệu tớ có... giống như... một con ngốc
tuyệt đối không nếu bây giờ tớ ngủ với một anh chàng khác?
Như kiểu trong mười phút nữa ấy?”

Meg vươn thẳng người dậy. “Tớ không biết. Có lẽ.”

“Tớ cũng nghĩ thế đấy.”

“Cậu có thích anh ta không?”

“Đại loại thế. Anh ấy không phải Ted Beaudine, nhưng...”

“Vậy thì rõ ràng cậu nên ngủ với anh ta đi.” Meg nói bằng giọng
mạnh mẽ hơn chủ đích, nhưng Lucy vẫn chưa hoàn toàn bị
thuyết phục.

“Tớ muốn thế lắm, nhưng...”

“Cứ ngu ngốc đi, Luce. Như thế sẽ tốt cho cậu đấy.”

“Có lẽ nếu muốn nghiêm túc nói chuyện về vấn đề này, tớ nên
gọi điện cho người khác thì hơn.”

“Thế thì chẳng hai năm rõ mười rồi sao.”

“Cậu nói đúng.” Meg nghe thấy tiếng nước tắt vọng từ đầu dây
bên kia. “Tớ phải đi rồi,” Lucy vội vã nói. “Lúc nào tiện tớ sẽ gọi
cho cậu. Yêu cậu lắm.” Cô bạn dập máy.

Giọng Lucy có vẻ mệt mỏi, nhưng cũng rất phấn khích. Meg suy
nghĩ về cuộc điện thoại đó lúc ăn xong tô xúp. Có khi xét cho
cùng mọi chuyện hóa ra lại ổn. Ít nhất là với Lucy.

Khẽ buông một tiếng thở dài, cô rửa sạch nồi, rồi giặt đống quấn
áo bẩn bằng một ít nước rửa bát tìm thấy dưới bồn rửa giữa đám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.