LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 1 - Trang 133

Đ

Chương 5

TIÊU NGÂN

Hoài Sơn và Tiêu Tứ Ẩn nhìn cái xác Điền Tử Đơn nằm

trong bùn phía ngoài cửa, khuôn mặt hắn giống như chưa
kịp tưởng tượng tới nhát kiếm tuyệt mệnh vừa đánh ra là đắc

thủ này, tay của hắn cách chuôi đao khá xa, mang danh là Giang
Nam đệ nhất khoái đao vậy mà khi chết còn chưa kịp nghĩ tới
chuyện rút đao! Đỗ, Tiêu hai người bốn mắt nhìn nhau, đôi bên là
bạn già nhiều năm, trong ánh mắt có ý hỏi đáp: “Huynh tránh nổi
kiếm này không?” “Tránh không nổi, dẫu hắn có giết người ngay
bên cạnh, chỉ sợ ta cũng chẳng hề biết.”

Tần Ổn như rúng động tinh thần nhưng cũng yên lòng cho tiêu

ngân của mình, thanh niên thủ hạ của lão đều há hốc mồm, ngây
đơ tại chỗ. Sự giao chiến ngoài cửa cũng đã ngưng bặt, cảm thấy bản
thân liều mạng ác đấu chém giết thế này thật như trò đùa. Đề kỵ
đô úy Ngô Kỳ vốn đã thiếu tài ứng biến, giờ càng nói chẳng nên
lời. Nếu xuất thủ, võ công hắn vốn một chín một mười với Điền
Tử Đơn, tim đập thình thịch, thật sự không biết phải làm sao để ứng
phó với nhát kiếm khó tránh đỡ kia. Thủ hạ của hắn nhân mã tuy
nhiều, nhất thời đều im bặt... Liều mạng đánh giết bọn họ chẳng
sợ nhưng cái kết cục chưa kịp xuất chiêu, thây đầu đã đo đất này
thật khiến bọn họ lạnh gáy. Thoáng chốc, cục diện trở nên căng
cứng. Trên má thiếu niên áo đen còn vương hơi rượu, hắn một
mình ngồi đó, trong dáng ngồi ngay ngắn toát lên vẻ lạnh lùng,
quái dị cùng một thứ vũ mị chẳng thể diễn tả như của hài động, chỉ có
hạng thiếu niên mới có thể cùng lúc có hai loại thần sắc này. Hắn
nhìn cái chén kia, như đã hoàn toàn quên bản thân vừa vung kiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.