LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 100

Chỉ nghe Lãnh Siêu đọc: “Nợ ngoài: một, Dương Chính Hòe ngoài

cửa đông, một ngàn năm trăm ba mươi lượng tròn.”

Trong đám đông có người ứng tiếng, gật đầu, Lãnh Siêu liền

biết thế là đúng rồi. Thì ra ngồi đây cơ hồ đều là chủ nợ. Kế
tiếp là: “Họ Cung buôn vải ở Nam Xương năm trăm mười bảy lượng,
họ Hồ buôn yên ngựa ở Phụ Dương ba ngàn lượng...” Chủ nợ quá nửa
đều ở đây, đọc đến liền lên tiếng. Mọi người càng nghe càng kinh
ngạc, thấy số nợ ngày càng lớn. “Ngô Tứ công tử của Bán Kim
đường, bảy vạn lượng; Lý Bạn Tương của Lưỡng Tương tiền trang,
mười một vạn lượng; Hồ Thất Đao của Ngũ Hành môn, tám vạn
năm ngàn lượng...” Càng lúc các con số càng khiến người ta kinh
hãi, chúng nhân mới nghĩ Cù lão gia quả nhiên rộng rãi, chỉ riêng nợ
ngoài đã lên tới bốn, năm chục vạn lượng, rốt cuộc lão có bao nhiêu
gia sản, có trả nổi nhiều nợ ngoài thế không?

Một cuốn sổ mỏng đã được đọc gần xong, mọi người đều toát

mồ hôi lạnh. Cù Vũ cảm thấy tay chân lạnh toát, Dương Triệu Cơ
đang ghi sổ, đầu bút cũng run run, hai mắt của Thẩm cô cô thì nhìn
đăm đăm, bọn họ đều không biết lão gia lại nợ ngoài nhiều thế
này. Xem ra, gia tài có nhiều hơn nữa, chỉ e trả hết nợ cũng chẳng
còn lại gì. Chủ nợ ngồi dưới trước giờ đều cho rằng Cù lão anh
hùng tiền nhiều thế lớn, chắc là chỉ ngẫu nhiên vay mượn mình
chút tiền còm, không nghĩ lão nợ bên ngoài nhiều đến thế,
không khỏi lo lắng liệu Lục Hợp môn có trả nổi tiền không.

Trong số những người ngồi đây, Quách Thiên Thọ nóng vội

nhất, bèn bật dậy, chộp lấy cuốn sổ “gia sản” be bé, dúi vào tay
Lãnh Siêu, nói: “Mau đọc quyển này!”

Mọi người đều vểnh tai nghe, chỉ nghe rằng: “Hiệu thuốc ở chỗ

này có một cái, tổng tiền ba vạn lượng, đã thế chấp cho tiền trang
nọ, ngày này tháng này giao xong”, sau đó gạch chéo, lại tiếp: “Căn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.