LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 132

khịt mũi, cười, nói: “Với sự cẩn thận của Lý huynh, chuyện này thật
hiếm có!”

Dực Liễm nhíu mày, đành tạm thời gạt chuyện này qua một bên,

nhìn sang Hồ Thất Đao, nghĩ người này xem ra hào sảng, thanh
toán nợ cho hắn trước, có lẽ dễ xử lý một chút, mới mở miệng: “Hồ
tráng sĩ.”

Hồ Thất Đao nọ đã biết ý tứ của hắn, chăm chú nhìn Lý Bạn

Tương một lúc rồi quay sang nhìn Dực Liễm, rồi lại nhìn Ngô Tứ,
cuối cùng mới nhìn tờ giấy nợ cùng châu báu mua của Chu Nghiên
trên bàn mình. Trầm ngâm một lúc, hắn bỗng ngửa mặt cười lớn,
nói: “Vị Dực công tử này, ngài không cần nhiều lời. Ngài là người
tín nghĩa, ta không giấu ngài, nói lời thành thực, phái Ngũ Hành đao
ta, hắc hắc... cùng Lục Hợp môn trước nay không hợp nhau lắm,
ta sớm đã thấy bọn họ ngứa mắt, bởi thế mới mượn tiền đưa cho
Cù lão nhi. Ta nghe nói việc tiền bạc của lão không tốt lắm, cố
tình cho lão mượn hơn tám vạn lượng, chính là muốn sau khi đến
hạn, lúc lão trả không nổi tới quậy lớn một trận!”

Người trong đây thấy hắn râu ria lởm chởm, thái độ ngông

cuồng, không khỏi cả kinh. Cù Vũ cùng ba người Quách, Lưu, Dương
càng sửng sốt, trong lòng bọn họ tự biết, Lục Hợp môn và Ngũ
Hành đao một ở Hoán Nam, một ở Ngạc Đông, cách nhau không xa,
mấy năm nay quả thật nhiều lần đụng chạm. Với đức vọng của Cù
Bách Linh, môn hạ Ngũ Hành đao chịu không ít buồn bực. Mấy
người họ biết Hồ Thất Đao này võ công cực cao, lại thêm tính
nóng nảy trời sinh, hắn nói quậy lớn thì đó không phải là quậy lớn
thông thường, chỉ e lập tức rút đao liếm máu, khuấy trời lật đất,
không thể không cẩn thận đề phòng.

Chỉ nghe Hồ Thất Đao nói: “Hắc hắc, tiểu tử ta vô năng, lúc

Cù lão nhi còn sống không dám đến quậy. Đời này của Cù lão nhi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.