LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 314

Mành lay le lắt khuya chửa qua.

Có người một bóng chốn tây song,

Hoảng hốt mộng tan mê man lòng.

Muốn cầm sách cổ ôm chăn đọc,

Lại thắp đèn khuya ánh loang loang.

Bỗng đâu vang tiếng gà gáy sớm,

Khoác áo ra ngoài dạo hành lang.

Chẳng vì đêm lạ tìm sao Đẩu,

Chỉ sợ việc lòng mãi ngổn ngang.

Ta gã thiếu niên ham lỗi lạc,

Ai người dạy được lòng thênh thang?)

Cảnh Thương Hoài muốn vỗ tay. Hay cho câu: “Bất vi biến dạ

tầm tinh Đẩu, chỉ khủng tâm sự cửu đê ngang. Ngã tức thiếu niên
mộ lỗi lạc, thùy năng giáo ngã thản đang đang?
”. Đây chính là một
thứ hào tình nửa đêm giật mình tỉnh giấc, múa kiếm trong sân bao
lâu nay Cảnh Thương Hoài chưa từng thấy.

Ngày hôm sau, Lạc Hàn đi không lời từ biệt, hai ngày sau, Cảnh

Thương Hoài nghe nói, cái ngày Viên lão đại ép lên Hoài Thượng, có
bóng một thiếu niên dắt lạc đà thấp thoáng bên bờ Trường Giang
cạnh Thạch Đầu thành. Cảnh Thương Hoài chỉ thấy huyết mạch
căng ra. Trừ Lạc Hàn, trên đời còn ai dám một mình đón mũi nhọn
của Viên lão đại?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.