LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 60

Dực Liễm tủm tỉm cười, đáp: “Câu đó là tiếng lóng của nghĩa

quân Hoài Thượng, trên đất Hoài Thượng e là chẳng mấy ai không
biết. Sứ nhà Kim ở Giang Nam có thể ngông cuồng là bởi có Triệu
quan gia

(14)

bảo hộ, ở Giang Bắc thì phải thu liễm một chút. Mấy

lần trước, Bá Nhan cũng từng đi sứ, dọc đường kiêu căng, tàn hại
trăm họ, làm vô số việc xấu xa. Nghĩa quân Hoài Thượng phẫn nộ,
nhưng vì không muốn gây chiến tranh với nhà Kim, khiến muôn
dân chịu khổ nên cũng không tiện giết gã, bèn vạch đao cảnh cáo gã
trên đường gã đi sứ lần trước, một đường từ Thương Khâu tới An
Khánh tổng cộng là mười ba lần, lần cuối cùng thậm chí còn để lại
vết đao cạnh gối gã, cho nên Bá Nhan kia mới biết sợ. Sau đó tại
An Khánh, Tam Canh Cố Vũ trong Thập niên ngũ canh ra mặt, gặp
Bá Nhan một lần, hỏi gã một câu: “Nếu muốn lấy thủ cấp của
ngươi, ngươi phải chết bao nhiêu lần rồi?” Mặt Bá Nhan xám như
tro, đáp không nên lời, Cố Vũ cười lớn mấy tiếng, xuất ra một
đao nhanh như chớp, chém đứt tóc gã thông dịch của gã, từ đó lúc gã
đi sứ, khi ở trên đất Hoài Thượng cho tới Giang Bắc đã thu liễm
hơn nhiều.”

Thẩm Phóng nghe mà lòng sảng khoái, cảm thấy quả nhiên đất

Hoài Thượng chẳng như Giang Nam, có thật nhiều chân anh hùng,
hảo hán, bèn cười, nói: “Thế chẳng phải ai tụng câu ấy cũng có thể
hù dọa người Kim sao? Ha ha... “Giang hồ dạ vũ thập niên canh”,
đây đã thành một lời chú rồi, câu nói đó ám chỉ Thập niên và Ngũ
canh mà Dực công tử nói đến chăng?”

Dực Liễm cười nhẹ không đáp, Tam Nương Tử thấy phu quân quá

ngây thơ đối với việc trên giang hồ, không khỏi cười, nói: “Còn cần
có cây cờ nhỏ kia nữa, đó mới là bằng chứng. Chàng cho rằng ai đọc
mấy câu ấy Bá Nhan cũng tin ư? Còn nữa, câu ấy từ miệng ai nói
ra cũng có được cái khí thế như từ miệng Đỗ Hoài Sơn sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.