LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 59

thế nào? Kim hòa thượng vốn không quen hắn, ắt hẳn tối qua
Vương Mộc đã nói gì đó, hôm nay mới có thái độ như thế.

Thẩm Phóng cùng hai người Đỗ, Tiêu và đám Kim hòa thượng tự

nhiên cũng có một phen bịn rịn. Gặp nhau lúc khó khăn, cùng
thuyền vượt sông, bỗng một sớm lại kẻ đó người đây, mỗi người một
nẻo, thời thế như vậy, có thể không thương cảm sao? Nhưng mọi
người cũng không nói gì, vẫn là Tiêu Tứ Ẩn lên tiếng: “Bảo trọng,
gặp nhau trên Hoài Thượng.”

Một câu này tựa như đã nói ra tiếng lòng của mọi người, hai mươi

mấy người đều đưa tay ra, tụ lại một chỗ, vỗ mạnh một cái rồi tản
đi. Tam Nương ở một bên nhìn, không tham gia nhưng tủm tỉm cười.
Trong lòng nàng lại dấy lên cảm giác rốt cuộc cũng thấy được một
đám ra dáng nam nhân. Thứ cảm giác này thật tốt, là một nữ nhân,
từ trước tới nay, nàng lo lắng quá nhiều, sống cũng quá mệt mỏi.
Bấy giờ, nàng quay đầu lại, chợt thấy Dực Liễm không hề ở trong
đám ấy mà đã lên xe trước rồi. Nàng liếc nhìn bóng hình hắn ở
trong xe, cảm nhận được rằng: hắn cô đơn.

Cái xe chở vàng quá đầy, ba người bèn ngồi trong xe chở bạc.

Cái xe này đã đổi thành cái xe thiếu niên nọ tự mình chuẩn bị, xem
ra là hay sử dụng, kết cấu rất hợp lý, bạc đều đặt dưới gầm cho
nên lòng xe rất rộng. Bên trong tuy giản dị nhưng thoải mái. Tối
qua, Thẩm Phóng cùng thiếu niên nọ trò chuyện cũng không lâu,
chủ yếu là Dực Liễm thỉnh giáo hắn về vấn đề phân loại sổ sách,
xem ra Hoài Thượng quả nhiên đang thiếu nhân tài ở phương diện
này.

Lúc này, Thẩm Phóng chợt nhớ tới một vấn đề khác, bèn hỏi

Dực Liễm: “Tôi nhớ sứ thần nhà Kim trước nay thường ngông
cuồng, thích gì làm nấy, vì sao hôm qua Đỗ lão mới dọa một câu
mà Bá Nhan kia đã chạy mất vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.