LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 75

phụ rồi, hừ hừ, các người quả đúng là lòng lang dạ sói, độc ác làm
sao!”

Lưu Vạn Thừa cũng không khoan nhượng, cười lạnh, đáp: “Bá

phụ? Hay cho ngươi còn có lòng nói ra hai chữ này! Năm xưa ngươi bẽ
mặt trên Vạn Hoa lâu ở Hợp Phì, nếu không nhờ mấy người sư thúc
bọn ta khuyên giải, bá phụ ngươi sớm đã đuổi ngươi ra khỏi Cù môn
rồi, nói gì tới Lục Hợp môn! Mà nói ra, tới ngôi vị chủ Cù môn ngươi
có xứng ngồi vào hay không cũng còn chưa biết, Lục Hợp môn
đường đường chính chính, ngôi vị môn chủ lẽ nào có thể tùy tiện giao
cho một kẻ buông tuồng?”

Việc trong Vạn Hoa lâu năm xưa vốn là một khối cựu bệnh trong

lòng Cù Vũ, hắn cực kỳ căm hận người khác nhắc đến, giờ bị chọc
vào nỗi đau, không kìm được phản ứng. “Hắc hắc, ông còn làm bộ
trưởng bối cái gì, chớ để ta nói ra! Các người tuy là đường chủ ba
ngoại đường nhưng mấy năm nay có từng tiến vào cổng lớn Vĩnh
Tế đường lấy một bước không? Ba ngoại đường sớm đã là cái thùng
rỗng. Năm đó, vì bá phụ ta liên lạc với Dịch tiên sinh trên Hoài
Thượng, lại vì việc kinh doanh tiền bạc trong môn, các người gần
như trở mặt với bá phụ, giận dữ bỏ đi, còn nói: “Cùng môn phái không
cùng sổ sách”, lẽ nào các người quên cả rồi? Mấy năm nay còn mặt
dày muốn bá phụ ta trợ cấp. Ông không nhớ nhưng người xung
quanh nhớ cả đấy! Hôm nay thấy trong môn thịnh vượng, bá phụ ta
lại đã qua đời, ba ngoại đường các người suy bại mọi mặt nên muốn
quay về tranh ngôi môn chủ sao, thật đáng khinh, đáng cười!”

Bên kia, Quách Thiên Thọ nóng tính nhất, vỗ đánh “rầm” một

tiếng, tay vịn bên phải của chiếc ghế gỗ hoa lê đã bị rụng, chỉ nghe
lão đại nộ quát: “Ngươi... ngươi đối đãi với sư trưởng trong môn
bằng thái độ như thế sao? Có ngươi làm môn chủ, trên dưới môn
phái sao mà phục đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.