LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 76

Cù Vũ cũng nộ hỏa dâng đầy, giận dữ quát: “Khoe võ công ư? Dựa

vào thứ công phu nhập môn như vỗ ghế mà cũng muốn tranh ngôi
môn chủ, hắc hắc, cũng hơi quá coi khinh Cù môn ta không có ai
rồi, chẳng lẽ ông làm môn chủ thì người trong môn đều phục?”

Vừa nói, Cù Vũ vừa duỗi hai ngón tay, kẹp lấy tay vịn ghế mình

đang ngồi, cũng không thấy hắn tích lực, chỉ chầm chậm vặn một
cái, tay vịn của ghế đã bị lực ở hai ngón tay hắn vặn gãy. Người
trong sảnh không kìm được khẽ “ồ” lên, mọi người thấy Cù Vũ nóng
nảy, kiêu căng, trong lòng không khỏi coi thường hắn, cho rằng
hắn chẳng qua là hạng con cháu lêu lổng, bây giờ mới biết, cái khác
không nói, môn công phu này của hắn thì đúng là thật. Chỉ dựa vào
môn công phu này đã cao minh hơn một chưởng kia của Quách Thiên
Thọ nhiều lần rồi. Ngồi đây cũng không hiếm cao thủ, nhưng
chỉ dựa vào sức của hai ngón tay mà bẻ gãy tay vịn bằng gỗ hoa lê
cứng rắn thì lại chẳng mấy người có thể làm được. Chỉ thấy Dương
Triệu Cơ nãy giờ không nói gì, lúc này đã mở miệng: “Chức môn chủ
chẳng phải dựa vào võ công là ngồi vào được. Nếu chỉ dựa vào võ
công, chúng ta chẳng cần tỷ thí, cứ mời Viên lão đại của Đề kỵ tới
chẳng phải là xong sao, không cần ta phải nói, những người ngồi ở
đây chẳng có ai bì nổi hắn, nếu chỉ bàn về võ công, chi bằng mời
hắn ngồi vào chức tổng môn chủ các môn các phái trong thiên hạ
luôn.”

Lời lẽ lão sắc nhọn, nghe cũng có lý, các phái trong thiên hạ khi

tuyển môn chủ đâu phải chỉ dựa vào mỗi võ công?

Lưu Vạn Thừa tiếp lời: “Không sai, Dương sư thúc nói không sai,

chức vị môn chủ này phải lựa người có đức chứ không phải chỉ xét
năng lực.”

Cù Vũ thấy bọn họ nói tới nói lui chính là vì đã sợ hắn, muốn

dùng một chữ “đức” cùng miệng lưỡi số đông áp đảo hắn. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.