LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 154

Tiêu Như cùng Văn Hàn Lâm cũng cảm thấy trước mắt tối lại,

trên trời mây quấn lấy trăng, dưới đất bóng cây lúc ẩn lúc hiện, lúc
thì loang loáng, lúc lại chìm vào tối tăm.

Văn Hàn Lâm hỏi: “A Như, muội cảm thấy thế cục hôm nay ra

sao?”

Chậu lửa than đã bị bỏ lại sau lưng họ, giống như chút ấm áp

từng miễn cưỡng nhóm lên giữa hai người, vừa mới cùng gần gũi, chỉ
một thoáng đã vứt bỏ.

Tiêu Như lạnh nhạt đáp: “Khó lường.”

Văn Hàn Lâm khẽ cười. “Hẳn muội cũng nhìn ra cái nguy của Viên

môn rồi. A Như, Viên đại nhiều phen ngang ngược, không biết tự
kiềm chế. Cho dù không có Lạc Hàn xuất hiện thì ngày sau cũng
nhất định chẳng có kết cục tốt. Muội… nên quay đầu đi thôi.”

Tiêu Như liếc nhìn Văn Hàn Lâm, biết đây mới thực sự là lời

hắn muốn nói. Không sai, thế cục đêm nay, trước mắt nhìn thì
như là Lạc - Viên tranh đấu nhưng kỳ thực luôn luôn còn kẻ khác ẩn
mình chỗ tối. Viên môn mà bại, thiên hạ thật không biết có bao
nhiêu người vỗ tay kêu sướng, chụm đầu ăn mừng. Trên sườn núi
chẳng phải có ba đại tế tửu thủ hạ của Dữu Bất Tín sao? Cạnh sườn
núi còn có Kim Nhật Đàn ngầm mai phục. Đêm nay - Tiêu Như lạnh
lùng nghĩ - nếu làm không tốt, chính mình thật sự cũng không về
nổi rồi.

Vầng trăng trên trời lúc mờ lúc tỏ, lúc tỏ hai người liền thấy

được chiến xa xung kích, lúc mờ thì bốn phía ngập tràn tăm tối,
Tiêu Như vẫn chưa đáp, chỉ thấy bóng trăng lại bị mây dày che
khuất, trời đất lại tối sầm. Đêm dài tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió
bấc. Đằng xa Mễ Nghiễm chợt dứt khoát quát: “Lắp tên!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.