LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 217

nhưng từ việc hắn liên tục đánh bại Triệu Vô Cực lão cùng Hồ Bất
Cô, có thể thấy hắn đã đi rất xa trên võ đạo rồi, mà điều này
cần tới năng lực đối kháng với tịch mịch cực mạnh. Một chữ “đạo”,
như nay người thiên hạ sử dụng quá nhiều, quá lạm, thậm chí có khi
đã thành một chữ cực tục, cực rẻ mạt. Nhưng nếu quả có người có thể
vùng vẫy trong tịch mịch, tự cầu đạo của mình, tự có minh ngộ, hạng
người như thế, không gọi là anh hùng thì còn gọi là gì? Ngoài ra, Tô
Bắc Dữu Bất Tín, Hà Nam Lương Tiểu Ca Nhi, Tương Phàn Sở
Tướng quân, Mi Lâu Cố Hồi Mâu, chỉ dựa vào một suy nghĩ, tự mở
cơ nghiệp, e là cũng đảm đương được hai chữ này. Chẳng qua bố cục
hơi nhỏ, hơi thua một bậc mà thôi. Còn như phường Lý Nhược Yết,
Tất Kết, Văn phủ, Tần Cối, cho dù quyền thế ngợp trời chẳng
qua là lũ tiểu nhân dụ dỗ dục vọng riêng của số đông để thành toàn
dục vọng của chính mình - Triệu lão thấy sao?”

Triệu Vô Lượng chỉ ngậm chặt miệng, khóe mép nhả một chữ

“ồ?”.

Lão không thể dễ dàng gật đầu, lão vẫn có tôn nghiêm của lão,

nhưng trong lòng lão đang nghĩ: Cầu tồn trong sự đấu đá giữa trật
tự và dục vọng, tịch mịch và kiên định là vấn đề mà mỗi kẻ có năng
lực chạm tới những từ này không thể không đối diện. Trong mắt lão
nổi lên một tia tịch mịch, lão không thể không cảm thấy lời Hoa Trụ
không hẳn là không có lý.

Chỉ nghe Hoa Trụ nói: “Cho nên biến động ở Giang Nam lần

này, xem thì rắc rối, lớp lớp mưu đồ, dạng dạng nhân mã, trùng
trùng cạm bẫy nhưng nói cho cùng cũng vẫn là tranh đấu giữa Lạc -
Viên. Là một phen xung đột giữa tự do không kiêng kỵ của một cá
nhân với trật tự Viên lão đại muốn gò bó cả thiên hạ. Kẻ bên cạnh dù
như cặn bã bỗng nổi lên thì cũng chỉ là thế mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.