LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 233

cùng đã giết được vây cánh quan trọng trước nay khó lay động của
hắn.

Ấy vậy mà sắc mặt Viên Thần Long không hề thay đổi, lẳng

lặng để Lý Tiệp quan sát một hồi, nhấc chén rượu trước mặt, một
hơi uống cạn, sau đó khép mắt - Viên môn là cường viện hắn giấu
trong chỗ tối, nhưng việc triều đình phức tạp, trước giờ hắn chưa
từng nói rõ, người xung quanh cũng đều làm như không biết. Chỉ
nghe Lý Tiệp quai quái hỏi: “Sao thế, Đề kỵ của Viên lão đại trước
giờ tin tức lanh lẹ nhất, có biết được lai lịch của Viên môn chăng?”

Viên Thần Long lạnh nhạt nói: “Dường như là một tổ chức giang

hồ, ta lần đầu tiên nghe người ngoài nhắc tới. Kể ra cũng khéo,
Viên môn, Viên môn, nghe ra tựa như cùng họ với Viên mỗ.”

Ánh mắt hắn lẳng lặng quét qua Lý Tiệp một cái, Lý Tiệp chỉ

cảm thấy tim phổi nhộn nhạo, tự dưng sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Hắn vì sướng khoái nhất thời đã chọc tức cường nhân mà cả trong
giang hồ lẫn trên triều đình dù là hạng kèo cột lão thành cũng
không dám dễ dàng đắc tội, trong lòng không khỏi hoảng sợ.

Sắc mặt hắn tái xanh, Viên Thần Long tựa như đang nhìn

hắn, nhưng trong lòng thì đang cuồn cuộn sóng gió, nghĩ: Thạch
Nhiên chết rồi, Thạch Nhiên chết rồi! Gã Thạch Nhiên tình cảm
nồng nhiệt đó vậy mà chết rồi! Hắn sao có thể chết? Hắn
không thể chết! Thạch Nhiên đã chết, dẫu giết muôn vàn cũng sao
chuộc được? Dù hận muôn vàn cũng sao đủ!

Tuy thiên vạn nhân ngô vãng hĩ

(34)

- Đó là một câu hắn ngẫu

nhiên nhắc tới với người trong Viên môn nhưng Thạch Nhiên từ đó
khắc sâu vào thâm tâm, nhưng cái đường cùng của hào tình “vãng
hĩ” đó chính là cái chết này sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.