LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 234

Thạch Nhiên vì hắn mà chết. Lòng Viên lão đại đau xót vô cùng,

chỉ chực xốc chiếu vùng dậy, phẫn nộ đánh một chiêu Hoành sóc,
chém hết phường gian tà trước mặt. Nhưng thế cuộc này, triều
đình này, cái đám dù có cả ngàn vạn chẳng bõ bù này, trong những kẻ
“dù ngàn vạn địch ta vẫn tiến”, Thạch Nhiên đã trở thành người vì
chúng mà ra đi - ngàn vạn người, khiến cho Viên Thần Long hắn
không thể không bó tay ngồi lặng, im lặng chung sống.

Hắn sẽ không lộ ra dù chỉ một chút của một phần ngàn vạn bi ai

và đau khổ trong lòng để đám Lý Tiệp thấy. Viên lão đại là trang hào
kiệt, thường ít đổi sắc nhưng trong lòng hắn đang ca ngâm cùng
than khóc, là tiếng khóc ngàn dặm của loài rồng. Nhưng hắn
không thể khóc cho chúng xem, bởi chúng không xứng. Tay trái hắn
đặt trên gối, tao nhã không cử động, tay phải nâng chén, tự rót một
chén chẳng mời ai.

Ngoài sảnh, lẫn trong gió dường như có tiếng thét gào của anh

linh rời khỏi thế gian chưa xa của Thạch Nhiên. Viên lão đại tưởng
như không cử động, ngón tay trỏ thực đã cắm sâu vào lòng bàn tay.
Móng tay hắn ngắn, nhưng móng tay ngắn mà cùn đó đang chọc
vào lòng bàn tay to mà nhiều chai sạn, ứa ra một tia máu ướt đẫm.
Ống quần trái của hắn hơi ẩm, đó là máu chảy xuống, nhưng
không thấy đỏ hồng, thấm trong bầu không khí phấn son đùng
đục này, thấm vào quần hắn chỉ thấy một vết đỏ nâu sẫm.

***

Lời cuối cùng mà chẳng ai nghe thấy của Thạch Nhiên còn đang

bay trong gió. Khúc ca ngắn của Lạc Hàn đã hết, lẳng lặng đối diện
Thất đại quỷ. Cánh tay trái bị thương của hắn không biết từ lúc
nào đã cầm một cái chén, đó là một cái chén ngọc nho nhỏ, chất
ngọc không tốt lắm, màu sắc chỉ mơ hồ có một tia ôn nhuận,
nhưng hắn dường như đang nắm trong tay một chút hiểu rõ cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.