LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 250

đổi được - huynh trước sau chẳng qua… chỉ là một gã tiểu nhân mà
thôi.”

Lời này của nàng nói ra cực kỳ nhẹ nhàng nhưng ngữ ý rất nặng.

Nhưng dù nặng như thế, từ miệng nàng thốt ra, lại tựa như có
phần thương xót. Mọi sự đắc ý trong lòng Văn Hàn Lâm dưới vài lời
của nữ nhân hắn quan tâm đã tan tành vỡ vụn. Nếu nàng xuất
ngôn chỉ để chế giễu hắn, chỉ để đả kích hắn, hắn vẫn có thể dùng
lòng kiêu ngạo từ trước đến nay để bảo hộ trái tim ở nơi sâu nhất
vẫn cực kỳ mẫn cảm của mình. Nhưng sự thương xót trong lời nàng
trước tiên đánh tan tất thảy phòng hộ trong tim hắn, khiến từng
câu từng lời mỉa mai xộc thẳng vào, khoét sâu vào cõi lòng hắn. -
Tiểu nhân - hắn sinh ra là muốn làm tiểu nhân sao? Nàng nên xem
xem giờ là thời thế gì. Trăm ngàn năm nay, người Trung Hoa đều
lăn lộn trong đấu đá quyền mưu, Hạng Vũ đã chết, có thể sống
tiếp chính là Lưu Bang. Nhưng chính vì nàng không chế giễu, chỉ
nói ra một thứ chân tướng, dùng một tấm gương để Văn Hàn Lâm
soi chính mình, khiến tôn nghiêm của chính hắn tự chỉ trích mãnh
liệt cái tâm của hắn, nỗi đau của sự phản tỉnh này mới khiến Văn
Hàn Lâm không thể trốn tránh.

Chính Văn Hàn Lâm cũng không muốn thấy bản thân mình như

thế này.

Kể ra, cái Tụ thủ đàm cục Văn Hàn Lâm thường được người trong

giang hồ nịnh bợ chính là phong thái quân tử của hắn. Nhưng hắn
khinh bỉ bọn họ - dùng tâm thái tự biết chính mình là “tiểu nhân”
mà khinh bỉ bọn họ. Hạng như Viên đại coi hắn là tiểu nhân, hắn
cũng cười ngược trong lòng chế giễu họ - dùng tâm thái “tiểu nhân”
cười nhạo họ. Chỉ có Tiêu Như, chỉ có Tiêu Như là có thể đả kích hắn
sâu như thế. Lòng Văn Hàn Lâm đau đớn, đau đến cùng cực mà
sinh nộ, hắn bỗng vỗ chưởng, hai ống tay áo đập vào nhau, một
tiếng tan vỡ phát ra từ giữa lòng bàn tay hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.