LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 300

Văn Hàn Lâm vốn còn định xoáy vào vết thương trong lòng

Viên lão đại, nhưng thấy hắn tự chế ngự nỗi đau thương trong
lòng, không biết vì sao cũng không nói gì nữa. Nhưng hắn vẫn
muốn khơi lên hiềm khích giữa hai người Viên, Lý, bèn cười nói:
“Cũng phải, với phong thái của Viên huynh, thiên hạ ngày nay, người
có thể cùng Viên huynh cụng chén vốn không nhiều. Không biết
trong mắt Viên huynh, còn ai có thể cùng uống một chén?”

Phía dưới có lão già nghe được câu này của hắn, khẽ chọc người

bên cạnh, thấp giọng nói: “Nghe đi, nghe xem Văn gia người ta nói
chuyện thế nào, về sau có thể học một chút.”

Viên lão đại trầm mặc không nói, chính vào lúc người xung

quanh cho rằng hắn sẽ không trả lời thì hắn bỗng chẳng mảy may
bận tâm tới kiêng kỵ của kẻ khác mà nói: “Đương nhiên là Dịch Bôi
Tửu trên Hoài Thượng. Hắn hiệu xưng Nhất Bôi Tửu, hà hà, Thân
tàn nương náu rượu sầu, Chủ nhân mời rượu chúc câu thọ
trường

(49)

, nếu được hắn chúc cho chén rượu, Viên mỗ ta đương

nhiên sẽ uống hăng như cá kình.”

Từ khi đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong triều, Viên Thần

Long luôn ẩn giấu sự sắc sảo, hơn mười năm nay chưa từng để lộ sự
bén nhọn trong ngôn từ thế này. Ánh mắt Mễ Nghiễm lộ vẻ cung
kính - Cũng đã rất nhiều năm hắn chưa thấy lại thần thái không
cố che giấu, coi đời như không này. Viên Thần Long ngày thường
trầm mặc thu liễm, luôn khiến hắn kính trọng kinh sợ, nhưng một
Viên Thần Long nói năng thẳng thừng thế này mới là vị đại ca mà
hắn kính ngưỡng. Hắn ngẩng đầu, quét mắt nhìn cao thủ giang
hồ, quần hùng võ lâm nhà trên nhà dưới, trong mắt đã lộ vẻ tự
hào.

Lý Tiệp cũng cảm thấy sự sắc bén trong ngôn từ của Viên Thần

Long hôm nay rất khác ngày thường, xem ra bởi cái chết của Tiêu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.