LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 327

T

Phần kết

riệu Húc cảm thấy chỉ qua một đêm đại thúc gia dường như đã
già đi rất nhiều. Mái tóc bạc của Triệu Vô Lượng lưa thưa
trong gió, trong lòng có nỗi đau thật không thể kể ra. Trên sông,

lửa thuyền chài lác đác, lão cùng Triệu Húc đang ngồi trên
thuyền, ánh đèn chiếu nước, ánh sáng không sao nắm bắt. Muôn
thứ ảo tưởng trong đời người có phải giống như ánh đèn này, ta chỉ
có thể nhìn, nếu muốn đưa tay xuống nước tóm lấy liền tan đi?
Nước nhà là mộng, mộng của lão tan rồi.

Lão ngưỡng mộ Viên lão đại cùng Lạc Hàn, những người vẫn còn

sức lực để giấc mộng của mình không bị tan vỡ. Lão bỗng nhúng cái
đầu tóc bạc của mình vào trong dòng nước, bởi vì lão rơi lệ rồi. Lệ
hòa vào nước thì không thấy được nữa, lão không muốn người bên
cạnh trông thấy lão khóc, sự kiêu ngạo còn sót lại cũng chỉ có thể bảo
hộ chút tôn nghiêm cuối cùng này. Nước sông rất lạnh, lão ở đầu
thuyền gập lưng, vùi đầu xuống nước. Triệu Húc sợ ngây ra, nỗi
đau thương không lời này làm lay động cõi lòng một gã thiếu niên
hơn là đau đớn khóc than. Hắn không dám cử động, thậm chí không
dám đưa tay vỗ lưng đại thúc gia. Có thể hận một ai đó thật ra còn đỡ,
giống hồi đầu Triệu Vô Lượng hận bọn hôn quân gian thần nọ,
cảm thấy bọn chúng là đầu sỏ tội lỗi, hại nước nhà, hại nhân gian,
nhưng bây giờ, lão hận cũng không biết hận vào đâu, cái lão một
mực lưu luyến chẳng qua là một cái nước nhà đã mất, như lời Hoa
Trụ, chẳng qua chỉ là hoa trong gương, bọt trong nước thôi. Một lão
già tuổi tác đã lớn, giấc mộng cả đời bị phá, còn cái gì có thể an ủi
trái tim tan nát đó?

Triệu Vô Lượng kêu gào trong dòng nước, chỉ thấy sóng nước bập

bềnh, tiếng gào không có tiếng - Thiên thu giấc mộng quốc gia,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.