LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 290

Lúc này Viên Viên chuyển hướng sang Bích Lạc,dịu giọng hỏi: “Tỷ tỷ,tỷ

cũng kể đi?”

Bích Lạc ôn nhã cười một tiếng,khéo léo từ chối: “Tỷ không biết kể

truyện tiếu,không bằng tỷ tỷ đọc một bài thơ cho ngươi nghe,được
không?”Hài tử vội vàng lắc đầu: “Viên Viên không thích thơ chỉ thích
truyện tiếu,rất đơn giản chỉ cần kể một kẻ ngu rất ngu là được.”

Do dực một lát,Bích Lạc rốt cục mở miệng: “Ngày trước có một kẻ

ngu,hắn đầy bụng thi thư muốn vào thành dự thi,vốn muốn làm Trạng
nguyên lang,không ngờ nửa đường vòng vo dùng hết ngân lượng biến
thành gã thất cái.”

Viên Viên nghiêng đầu trên mặt có chút nghi ngờ tựa hồ không hiểu lắm

nhưng vẫn buông tha Bích Lạc.Bỗng nhiên kéo kéo ống tay áo Diệp Hòa
làm nũng nói: “Tỷ tỷ,tới phiên tỷ.”

Diệp Hòa hăng hái bừng bừng không chút khước từ,huống chi cái này

cũng không khó.Nếu muốn ngâm thơ đối câu nàng làm không được nhưng
kể “truyện tiếu” thì rất đơn giản.Suy nghĩ một chút,Diệp Hòa nói: “Ngày
trước có một kẻ ngốc,hắn nâng lên một món đồ rất nặng,vốn muốn dùng để
đập chân người khác,không ngờ lại không cẩn thận nện vào chân của
mình.”

“Ha ha,nào có người đần như vậy.” Hài tử nghe xong cười ha ha.

Theo bản năng Diệp Hòa nhìn sang Tú Thiểu Thược quả nhiên bắt gặp

khuôn mặt buồn bực,không khỏi âm thầm buồn cười,trên đời này thật sự có
kẻ đần như vậy.Cuối cùng,hài tử dùng đôi mắt vừa đen vừa lớn như quả
nho nhìn Kỳ Mạch,cẩn thận hỏi: “Tất cả mọi người đều kể,còn ngươi?”

Theo lời nói của Viên Viên,tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn về phía

nam tử lạnh lùng quái gỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.