LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 316

người đến cứu, nghĩ đến món nợ mình thiếu hắn mãi mãi không trả hết, như
xuất hiện kỳ tích nàng cắn răng nhẫn nhịn tiến về phía trước.

Nhanh đến thôi, kiên trì một chút nữa thôi sẽ đến...... Diệp Hòa ở trong

lòng mặc niệm một lần lại một lần, bắt buộc mình dùng hết khí lực bò về
phía trước, không dám ngẩng đầu nhìn vách đá chông chênh không thấy
đỉnh......

Đêm khuya nhiệt độ không khí lạnh hơn ban ngày, bị trận mưa to tàn phá

bốn phía núi hoang Tây giao trở thành một đống hỗn độn không chịu nổi,
dường dốc trước mặt một mảnh bùn lầy trơn trợt.Dưới ánh sáng le lói, cấm
quân giơ cao cây đuốc chia làm mấy phân đội ở chung quanh sơn lĩnh đi lại
khó khăn tìm người.Ở hoàn cảnh khốn cùng thế này, chớ nói cỡi ngựa đi
ngay cả đi bộ trèo lên sườn núi cũng cần chú tâm quan sát, không thể ổn
định trọng tâm sẽ bị trược tế.

Dưới ánh sáng lập lòe của đuốc dõi mắt nhìn lại, trên sườn núi chung

quanh đầy rẫy cấm quân triều đình nhưng lại có một nam tử dung mạo âm
nhu xinh đẹp tuyệt trần, mặc lục cẩm bào chen trong đám người hỗn loạn,
đôi giày da hươu xanh đen vố được vẽ hoa văn phức tạp giờ đây dính đầy
nước bùn nhưng vẫn theo mọi người từng bước đi dọc theo sườn núi, công
tử cả người quý nạm vàng mang ngọc cùng nơi hoang sơn dã lĩnh này có vẻ
không tương hợp.Nhưng không hợp hơn chính là đám tùy tùng đi theo y,
mọi người trong tay hoặc cầm lấy áo choàng hồ nhung hoặc cầm lấy rượu
trắng làm ấm người, hoặc bưng cao điểm tinh sảo, sợ vị chủ tử bốc đồng
tùy thời đói bụng.

“A Thu!”

Chỉ thấy Tú Thiểu Thược ở trong gió rét đánh hắt xì một cái, tùy tùng

chung quanh lập tức hoang mang, quản gia Tú phủ tuổi chừng bốn mươi
tiến lên giúp y phủ thêm áo choàng, tận tình khuyên nhủ: “Thiếu gia, hay
chúng ta trở về thôi, chuyện tìm kiếm vương gia cứ giao cho cấm quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.