LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 318

Hai tay vết thương chồng chất do dây mây cào xước, Diệp Hòa nhìn đỉnh

núi gần trong gang tấc, ngay cả khí lực cong lên khóe miệng cũng không
có, nghỉ ngơi chốc lát, nàng chậm rãi vươn ra một tay, ngón tay bám chặt
vào mặt vách.Diệp Hòa hít sâu một hơi, mượn lực tay đem thân thể hướng
lên, đồng thời … cùng lúc thả ra dây mây hai tay chống lên vách đá, từng
chút một sức còn sót lại bò lên..

Khi rốt cục an toàn tới đỉnh núi, Diệp Hòa cơ hồ dùng hết lực trong

người, tứ chi vô lực ngồi phịch trên tảng đá cạnh vách đá, ánh mắt đau nhói
cố gắng mở ra một khe hẹp, chỉ thấy cảnh trí chung quanh hết sức bình
thường, trên mặt đất bùn đất nhảo nhẹt, chung quanh cỏ xanh hỗn độn còn
có rất nhiều đá vụn, hết thảy nhìn qua rất bình thường.Nhưng vì quá bình
thường khiến Diệp Hòa cảm thấy kỳ quái, như trước đó không hề có trận
chiến đẫm máu tanh, nửa điểm dấu vết chém giết cũng không có, thi thể,
máu tươi, binh khí đều biến mất không thấy một móng, đương nhiên được
người tỉ mỉ dọn dẹp qua.

Sờ sờ ngọc bài trong ngực, Diệp Hòa hít một hơi muốn chống thân thể

đứng lên, nhưng mới vừa đứng lên sống lưng đã truyền đến đau nhói, cơn
choáng váng như vũ bảo phủ lên, không tự chủ được ngã về phía sau, đầu
nện trên tảng đá, trước mắt tối sầm mất đi ý thức......

…..

“Mọi người tìm cẩn thận một chút! Nếu không tìm được vương gia,

hoàng thượng trách tội xuống đầu chúng ta sẽ khó mà giữ được......” Theo
cấm quân dẫn đầu ra lệnh, bọn lính rối rít lấy lại tinh thần, giơ đuốc hướng
nơi khác tìm kiếm.

“Bên vách núi hình như có người......”

Rốt cục trèo lên đến sườn núi một gã binh sĩ giơ đuốc nhìn bóng người

bên cạnh vách đá bỗng nhiên kích động lớn tiếng kêu lên, rất nhanh liền có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.