LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 333

“Nghe Hạ thượng thư nói nàng ngủ mê man một ngày một đêm, ta không

yên lòng cả đêm tới đây xem một chút.” Bát gia đưa tay đem nàng đở dậy,
quan tâm đem gối mềm đặt phía sau lưng nàng,nhẹ giọng nói.

“Một ngày một đêm” Diệp Hòa vừa nghe lời này cơ hồ nhảy dựng lên,

nhịn xuống bủn rủn cả người đau đớn nghiêng lên một phen túm lấy ống
tay áo bát gia mất đi tĩnh táo gấp giọng hỏi: “Vậy khiêm Vương thế nào?
Cấm quân có cứu hắn lên chưa? Hiện tại có bình yên vô sự?”

Ánh mắt bát gia vốn trầm tĩnh giờ lại lóe lên nét cười, ngưng mắt nhìn

Diệp Hòa trầm ngâm một hồi mới nhẹ nhàng đè lại bả vai muốn động chậm
rãi nói: “Nàng trước đừng nóng vội. Lúc cấm quân tìm được các ngươi, hắn
mặc dù đã hoàn toàn không có ý thức cũng may còn một ý chí tồn tại.Chỉ là
vết thương ngay bụng quá nặng, trải qua thái y cả đêm chữa trị, hôm nay
vẫn còn hôn mê bất tỉnh.”

Hời hợt trả lời vài câu, Diệp Hòa nghe được trong lòng run sợ, lá phổi bị

hao tổn bụng trọng thương, trắng đêm thụ hàn, những điều này đều do nàng
liên lụy...... Nếu không phải vì nàng bụng hắn sẽ không trúng kiếm, sẽ
không rơi xuống vách đá, càng không phải bị nhốt cả đêm dưới vách
núi...... Nghĩ đến đây, Diệp Hòa trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang,
đủ loại tâm tình ùn ùn kéo đến, áy náy, hối hận, xin lỗi, cảm động......

Trong mũi bỗng nhiên truyền đến mùi thơm thoang thoảng của cơm,

Diệp Hòa từ đủ loại tâm tình phục hồi tinh thần, đã nhìn thấy một chén
cháo loãng mùi hương mê người.

Còn chưa kịp phản ứng, bát gia đã bưng bát cháo sứ, múc một muỗng

đưa đến bên môi nàng, nói: “Đói bụng không? Cháo này được dùng than
trong phòng ninh rất lâu. Trên người nàng thương thế không nhẹ, ngủ mê
man một ngày một đêm ắt hẳn đói rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.