LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 354

hãi hùng, Diệp Hòa sợ mình vô ý chạm vào vết thương của hắn, nên không
dám giãy dụa, biết điều ngồi trong ngực hắn,không khí chúng dần dần trở
nên có chút vi diệu.

“Hòa Nhi, còn nhớ rõ lời nói đêm đó của mình không?” Cúi đầu giọng

nói len lỏi vào bên tai mang hơi thở ấm áp vẩy vào Diệp Hòa.

Khuôn mặt Diệp Hòa nóng bừng, theo bản năng cắn môi rũ xuống mí

mắt, không nói gì. Chỉ cảm thấy có sao lóe trên đỉnh đầu, nhanh đến nàng
chóng cả mặt. Dĩ nhiên đây là giả, ban ngàyban mặt sao ở đâu ra.

“Nàng nhìn ta rơi xuống......”

Một cái thở dài ẩn chứa vài phần chờ đợi, trong lúc nhất thời nam nhân

tâm cơ giảo hoạt như hồ ly không thấy, cao ngạo lạnh lùng như xà không
thấy, nguy hiểm tàn nhẫn như sói không thấy mà chỉ thấy như một đứa bé
muốn ăn thỉnh cầu người lớn, lẳng lặng nũng nịu trong ngực nàng.

Mà vô luận kiếp trước hay kiếp này, Diệp Hòa đều chưa trải qua tình yêu

ngu ngốc giữa nam nữ nhưng sau khi xảy ra nhiều biến cố, hắn ba phen
mấy bận vì nàng dốc toàn lực tương trợ, không chỉ vậy còn vì nàng nhiều
lần không màn sống chết,lo lắng quan tâm.Dù tiếp tục trốn tránh đi chăng
nữa cũng không thể phủ nhận nàng động tâm. Thật ra nàng đã sớm biết tình
cảm dành cho hắn là gì chẳng qua không muốn thừa nhận thôi. Diệp Hòa
cũng không phải người nói không giữ lời, nếu hứa hẹn sẽ nói được làm
được, thẳng thắn tâm ý bất quá có một câu thôi, hai người lại sắp thành
thân, nàng âm thầm tự nhủ khuyên răng mình.

Cứ thế nhăn nhó hồi lâu, Diệp Hòa rốt cục mở miệng: “Vương gia......”

“Vương gia cái gì? Nàng từng đối đãi ta như một vị vương gia sao?”

Nam tử bỗng nhiên nhướng ày cắt đứt lời, đôi mắt đen thật sâu nhìn nàng,
bá đạo sửa đúng: “Gọi ta Kỳ Mạch.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.