LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 37

dưỡng thần hoặc hai mắt đỏ bừng bỗng nhiên hô lên.

“Có thuộc hạ.” Đầu lĩnh thủ vệ hắc y vội vàng cung kính đáp lại.

“Ngươi tính thử xem.” Ánh mắt thiếu niên trông về phía xa hờ hững nói:

“Tính từ hôm nay khoảng chừng bao lâu chúng ta mới đến Đô thành?”

“Hồi bẩm Vương gia,một tháng trước chúng ta từ Đô thành đến biên

cảnh khí trời nắng ráo nên chỉ dùng vẻn vẹn mười mấy ngày.Nhưng sắp tới
tuyết sẽ rơi liên tục sẽ không không thuận lợi như lúc đến.Các mảnh tuyết
đọng xung quanh lại không tan,để tránh quáng tuyết{1} khiến cho hai mắt
mù,bọn thuộc hạ cách mỗi hai canh giờ thì sẽ nghỉ ngơi,như thế xem ra
muốn tới Đô thành lâu thì một tháng,chậm thì cũng hơn hai mươi ngày.”

{(1) Quáng tuyết là ……Trong môi trường tuyết, tia tử ngoại trong ánh

sáng mặt trời mạnh từ tuyết trắng phản xạ lên, tế bào thượng bì kết mạc,
giác mạc và của mắt người hấp thụ tia tử ngoại sẽ sinh ra phản quang hóa
và dẫn việc đến tế bào thượng bì bị phá hủy, lộ ra đầu nút dây thần kinh
cảm giác,sinh ra cảm giác dị vật trong mắt, cảm giác bỏng rát, chảy nước
mắt, sợ ánh sáng và đau đớn, thậm chí mất thị lực. Bệnh này gọi là quáng
tuyết.}

Kỳ Mạch nhíu mày khẽ ho khan một hồi,đến khi nhịp thở bình thường

mới trầm giọng nói: “Hoàng Thành hỗn loạn rối ren mà bổn vương cũng đã
rời đi hơn tháng e rằng không thể đợi lâu.Truyền lệnh xuống,ta muốn trong
vòng nửa tháng phải tới được Đô thành,từ giờ trở đi trừ đêm khuya ra,mỗi
ngày trên đường nhiều nhất chỉ dừng nghỉ ngơi một lần.”

“Nhưng mà…….Vương gia......” Hắc Phong mặt có phần khó xử,thấy

thiếu niên liếc mắt nhìn hắn không dám nhiều lời nữa.

“Vương gia,như vậy không ổn!”Bỗng nhiên vang lên thanh âm khiến cho

hai người ngẩn ra,theo tiếng nói nhìn lại không ai khác ngoài cô nương nhỏ
gầy đứng phía sau tiểu vương gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.