LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 393

“Thiếu gia, bên ngoài có người muốn cầu kiến Diệp Hòa cô nương nói là

Cửu hoàng tử có lời cần nhắn nhủ.”

Ngày hôm đó Tú Thiểu Thược giúp bưng tới thuốc cho Diệp Hòa, Diệp

Hòa mới vừa uống xong liền nghe ngoài cửa truyền đến thông báo, tay run
lên, bát sứ suýt nữa rơi xuống, không đợi Tú Thiểu Thược lên tiếng Diệp
Hòa đã vội vàng nói: “Mau để cho hắn vào!”

Không lâu sau một hạ nhân trẻ tuổi mặc vải bố mộc mạc đi vào, cung

kính khom người hành lễ, rồi mới dâng lên phong thơ. Diệp Hòa vội vàng
mở ra, chữ viết quen thuộc nhưng phía trên chỉ viết tám chữ: Dưỡng
thương cho tốt, chờ ta trở lại.

Khuôn mặt Diệp Hòa thoáng chốc tái mét, hạ nhân kia thấy vậy vội tiến

lên giải thích: “Thánh thượng đã đày Cửu hoàng tử tới Bình Lạc Thành, tối
hôm qua tức tốc cả đêm lên đường, nơi đó khí hậu ác liệt không tốt cho
thân thể nên Cửu hoàng tử không muốn đưa vương phi thân thể còn chưa
lành bôn ba......”

Nghe đến đó, trong đầu Diệp Hòa ầm ầm bùng nổ, không nghe thấy hạ

nhân đang nói gì. Kỳ Mạch tên khốn kiếp này! Hắn rõ ràng xem Diệp Hòa
nàng là dạng người chỉ có thể cùng cam chứ không thể cùng chịu khổ?
Nàng trọng thương chưa lành không nên bôn ba,v ậy hắn tốt hơn nàng bao
nhiêu hả?

Khi hoàn hồn lại gã hạ nhân kia vẫn còn đang thao thao bất tuyệt: “Mặc

dù vương gia đã bị phế đi tước vị nhưng vương phủ vẫn được giữ lại, bọn
hạ nhân nô tỳ tất cả đều đang ở trong phủ, vương phi hiện tại có thể về phủ
nghĩ dưỡng, tiểu nhân là hạ nhân trong phủ, vương phi có chuyện gì có thể
căn dặn ta đi làm......”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.