LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 391

Người nọ lấy ánh mắt thiển cận nhìn y rồi mới chậm rãi nói: “Đó là nơi

Hồ tiên sinh kể một ít câu chuyện nhân gian nhưng chủ yếu là chọc người,
mọi người cũng rất thích nghe, mấy tháng này ông ta đều ở đó kể chuyện.”

“Thật?” Tú Thiểu Thược nhìn sang Diệp Hòa một chút, bỗng nhiên hai

mắt sáng lên:”Vậy chúng ta đến nghe một chút đi!”

Người đi đường kia lại lắc đầu than thở: “Ngươi trễ một bước rồi, hiện

tại dưới cây đã chen chúc cả đám người muốn chen cũng không lọt, đứng
xa lại không nghe thấy.”

Sau khi Tú Thiểu Thược nghe xong chỉ cười mà không nói, trong mắt

chợt lóe nét tinh ranh thấy vậy cả người Diệp Hòa chấn động chợt có loại
dự cảm xấu.

Quả nhiên chỉ chốc lát sau, thấy được Tú Thiểu Thược đặt một quầy

hàng mới mua cách cây ngô đồng hơn mười thước, từ trong lòng ngực móc
ra một xấp ngân phiếu rồi cao giọng hô lớn: “Tú gia phát ngân phiếu đê,
phát ngân phiếu đê, một người một tờ, mọi người mau lại đây xếp hàng lấy
ngân phiếu a, nhanh chân thì còn chậm chân thì hết a!”

Lão bách tính môn nghe thế mừng rỡ không thôi, vội vàng đổ xô về

hướng y, trong nháy mắt mọi người đã xếp thành hàng dài trước quầy chờ
phát tiền.

Tú Thiểu Thược đem tất cả ngân phiếu giao cho tùy tùng giúp y phân

phát, còn mình thừa cơ hội kéo Diệp Hòa đầu đầy hắc tuyến chiếm vị trí tốt
nhất dưới cây ngô đồng, rõ ràng ban nãy Hồ tiên sinh còn đang kể truyện
rất hăng hái lúc này lại không thấy bóng dáng, Tú Thiểu Thược không hiểu
quay sang hỏi: “A...... Người đâu rồi?”

Diệp Hòa chỉ chỉ đám người xếp thành hàng dài cách xa mười thước: “Ở

kia kìa, chắc đang xếp hàng đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.