LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 468

Mạch, hộ vệ dẫn đầu liên tục đến ngăn nhưng thấy nàng kiên quyết rốt cuộc
đành phải đi theo. Đi đến trước quan khẩu, Tú Thiểu Thược đưa ra thủ dụ
qua thành, quả thật không gặp trở ngại cả hai thuận lợi qua thành, đến khi
ra ngoài hai người mỗi người đi một ngả, y muốn đi Thanh Lâm thành còn
nàng muốn đến quân doanh.

Trong lúc từ biệt trên mặt Tú Thiểu Thược khó được thêm mấy phần thật

tình: “Hòa Hòa, doanh địa Bắc Cương chiến sự hung hiểm, nàng cần gì
phải đến đó? Không bằng theo ta đến Thanh Lâm thành......”

“Không cần.” Diệp Hòa biết y muốn nói cái gì, lắc đầu cắt đứt lời: “Kỳ

Mạch ở nơi đó chịu khổ vất vả, ta đi dù không giúp đỡ được gì, ít nhất cũng
có thể ở bên cạnh hắn, khích lệ tinh thần hắn.”

Tròng mắt trong trẻo của Tú Thiểu Thược xẹt qua bi thương rồi nhanh

chóng biến mất, dùng khẩu khí nhất quán nói: “Thật không biết đời trước
Kỳ Cửu tu được phúc khí gì nửa.”

Lúc này, nam tử trung niên đi bên cạnh tiến lên phía trước, khom lưng

cung kính: “Thiếu gia, sắc trời không còn sớm, chúng ta nên lên đường
thôi.”

Tú Thiểu Thược bất mãn, gằng lên: “Lưu tổng quản, ai cho phép ông tự

tiện xen mồm, không nhìn thấy ta đang cùng Hòa Hòa nói chuyện sao?”

“Nhưng mà......”

“Nhưng cái gì mà nhưng? Còn tiếp tục dài dòng khấu trừ tiền công của

ông!” Tú Thiếu Thược không kiên nhẫn, nhíu lại lại đôi mày thanh tú.

Khuôn mặt Lưu tổng quản lộ vẻ u sầu, kêu khổ không thôi: “Thiếu gia,

dọc đường đi ngài không thích là khấu trừ tiền công, thức ăn không ngon
cũng khấu trừ, giúp ngài chuẩn bị nước tắm không đủ nóng cũng khấu trừ,
an bài nha hoàn hầu hạ ngài không đủ xinh đẹp cũng khấu trừ...... Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.