LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 470

không thể mau hơn chút nửa, mau hơn chút nửa. Tuy chỉ mới chia cắt mấy
chục ngày nhưng nàng cảm thấy như cách nhau thật lâu, hiện tại chỉ muốn
lập tức nhìn thấy hắn, xem hắn có gầy gò hay không, có bị thương hay
không......

Nhưng khi Diệp Hòa giục ngựa tiến tới gần doanh địa lại có một đội

nhân mã võ trang đầy đủ từ đó chạy ra cùng nàng không hẹn mà gặp, thấy
người dẫn đầu đội thân binh, Diệp Hòa vội vàng vung lên cánh tay cất
giọng kêu lên: “A Lỗ!”

A Lỗ cả người chấn động, nhìn thấy nàng nhất thời mở to hai mắt

nhìn:”Vương phi, người sao lại ở đây?”

“Muốn tới thì tới.” Diệp Hòa giọng nói trong trẻo thuận miệng trả lời,l

ập tức chuyển đề tài gấp giọng hỏi: “Cửu hoàng tử ở nơi nào?”

“Điện hạ, điện hạ hắn không có ở doanh địa......”

A Lỗ trả lời giọng nhàn nhạt, ánh mắt mang theo lo lắng.Diệp Hòa nhanh

chóng giục ngựa tiến lên,cau mày hỏi: “Hắn thế nào? Hắn ở đâu? Ngươi
nói mau!”

“Hôm nay Da Tô vương tử tự mình mang theo binh Bắc gia đánh tới,

điện hạ cũng tự mình lãnh binh nghênh đón kẻ địch, muốn thừa này cơ hội
bắt Da Tô vương tử, điện hạ cơ trí dũng mãnh mang theo quân ta đánh cho
binh lính Bắc gia đại loạn, thiếu chút nữa bắt được Bắc Tô vương tử, ai ngờ
tên kia lại được thân binh che chở bỏ chạy, lần này nếu để hụt sẽ rất khó có
cơ hội lần sau, điện hạ nhân cơ hội dẫn người đuổi theo, hiện tại vẫn chưa
về, ta đang muốn mang binh đến trợ giúp......”

Vì sao thấy Da Tô lãnh binh hắn liền muốn tự mình nghênh kẻ địch? Tại

sao cứ khư khư muốn bắt được y? Kỳ Mạch, chàng là đồ ngốc mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.