LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 560

vất vả vì thiên hạ, chuyện quan trọng gì cũng phải nghĩ đến giang sơn xã
tắc, nói chung nặng nề vô cùng, dĩ nhiên nàng cũng có tư tâm, hiện tại Kỳ
Mạch chỉ là trượng phu của mỗi mình nàng nhưng một khi hắn làm hoàng
đế, hắn sẽ không còn là trượng phu của mỗi mình nàng mà là quân chủ của
một nước.

Còn đang suy nghĩ miên man, cửa phòng kẽo kẹt bị đẩy ra, Diệp Hòa vô

lực mở mắt liền thấy Kỳ Mạch đi tới bên giường, nhìn thần sắc của hắn
hình như không vui vẻ lắm khi nhận được thánh chỉ vừa rồi.

“Cục cưng đâu?” Diệp Hòa nhẹ giọng hỏi. Kỳ Mạch dùng khăn lông ôn

nhu lau chùi mồ hôi trên trán nàng, khẽ cười nói: “Bà mụ đã ôm đi tắm.”

“Kỳ Mạch, chàng muốn làm hoàng đế ư?” Diệp Hòa nhìn thẳng vào hắn,

lần nữa hỏi ra vấn đề làm nàng thấp thỏm, trong mắt còn hàm chứa mong
đợi.

“Vẫn là câu nói kia.” Thanh âm Kỳ Mạch cực kỳ lãnh đạm xen lẫn khinh

thương: “Nếu nàng muốn làm hoàng hậu, ta lập tức làm hoàng đế.”

Ánh mắt Diệp Hòa thoáng chốc ươn ướt, hắn biết, hắn dĩ nhiên biết nàng

không muốn! Ban đầu cùng bây giờ hoàn toàn không giống, một thứ mọi
người phải tranh giành vỡ đầu ứa máu mới có được, thời điểm có được
trong tay khó có thể nói không muốn, hắn lại vì nàng mà không cần hỏi sao
nàng không cảm động!

Suy nghĩ một lát, Diệp Hòa ngượng ngùng ấp úp nói: “Như vậy...... ngôi

vị hoàng đế kia......”

Kỳ Mạch cầm lấy khăn lông, mắt cũng không ngước lên thuận miệng

nói: “Tặng cho Tú Thiểu Thược, để hắn làm.”

Diệp Hòa sững sờ cả người, câu này liên quan địa vị chí tôn đứng đầu

thiên hạ, hắn lại nói dễ dàng như “Hôm nay khí trời thật tốt a”! Nghĩ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.