LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 69

gái theo truyền thống bảo thủ,để cho người khác phái đụng chạm là chuyện
chưa từng có.

Mà suốt ba ngày nay đều bị nam tử gọi là”Bát gia” gì đó mỗi ngày đến

đây châm cứu,mỗi lần gần một canh giờ,trong lúc đó giữa bọn họ cũng
không nói nhiều hắn chỉ hỏi hai chân nàng cảm giác ra sao,nói với nàng
trước khi khỏi hẳn đừng miễn cưỡng đứng lên.Lúc ngủ không thể nằm
nghiêng để tránh đè lên vết thương ngay chân. Nam tử như chỉ đơn thuần
quan tâm hai chân của nàng chứ không hỏi thân phận cùng lai lịch của
nàng,thậm chí chưa từng hỏi nàng tên gọi là gì,chỉ xưng nàng là”Cô
nương”.

Trải qua nhiều ngày châm cứu,vết nứt da cùng máu ứ đọng trên đùi Diệp

Hòa cũng biến mất rất nhiều nhưng bắp chân nàng vẫn không có bất kỳ
cảm giác,vô luận là bấm là đánh đều chỉ cảm thấy tê tê.

Mỗi lần châm cứu xong,bát gia sẽ cầm lấy quải trượng được hạ nhân đở

trở lại xe ngựa của mình nhưng hôm nay sau khi châm cứu hắn lại không
lập tức đi mà nâng lên bắp chân Diệp Hòa giúp nàng kìm xuống huyệt đạo
nổi lên.Lúc trước vô luận bày châm hoặc bày cứu,bàn tay nam tử cùng da
thịt nàng rất ít đụng chạm,bây giờ lại trực tiếp ấn lên bắp chân cùng lòng
bàn chân nàng xoa nắn ma sát,mặc dù nàng là người không câu nệ cũng
khó tránh cảm thấy không được tự nhiên.

Không gian lặn tờ như chết trong im lặng,bát gia đè xuống một huyệt vị

bỗng nhiên giương mắt hỏi: “Cảm giác thế nào?”

Diệp Hòa nghe thấy âm thanh chợt vang lên,ngay sau đó lắc đầu:

“Không có.”

Một lát sau,hắn đổi sang kìm huyệt vị khác lại hỏi: “Hiện tại thì sao?”

Diệp Hòa lần nữa lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.