LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 86

Diệp Hòa vừa nghe vui mừng nhướng mày,nàng đang đợi lời này đây!

Tinh Hà nghe vẻ mặt không hiểu nổi nghi ngờ hỏi: “Bát gia,không phải

ngài trước khi ra cửa nói không muốn ăn,còn bảo nô tỳ đừng quên đến
Bách Thảo Đường lấy chút thuốc tiêu thực sao?”

Diệp Hòa sửng sốt kinh ngạc quay về phía cửa sổ,lại thấy nam tử trẻ tuổi

trong xe ngựa thần thái tự nhược như không nghe thấy Tinh Hà nói,ngồi
dựa trên nệm trong xe ngựa nhắm mắt giả vờ ngủ say.

Lan Khê âm thầm ngắt lên eo Tinh Hà,Tinh Hà le lưỡi vội vàng ngậm

miệng lại.

Rất nhanh xe ngựa ngừng lại trước cửa một lâu bán thức ăn,bát gia vén

lên rèm cửa chuẩn bị xuống xe,Thanh Hà Lan Khê thấy thế vội vàng tiến
lên đở,bát gia đi đứng bất tiện động tác xuống xe hết sức chậm chạp nhưng
khuôn mặt hắn bình tĩnh,một thân thanh sam bố y lại làm cho hắn để lộ khí
khái bất phàm,hấp dẫn không ít ánh mắt của người đi đường trong đó bao
gồm cả Diệp Hòa.

“Xin đại gia thương xót cho lão một ít bạc lẻ để lão dùng cơi,nhà lão bị

kẻ xấu cướp sạch thiêu hủy,lão đây cùng đường nên mới.....”

Thanh âm không lớn nhưng tiếng nói như tiếng la vỡ tan hấp dẫn Diệp

Hòa chú ý,theo giọng nói nhìn lại chỉ thấy đầu đường đi tới một lão ăn mày
vô cùng bẩn, dọc đường ăn xin có thể nhìn ra người này chừng năm mươi
tuổi,gầy như cây que,cả người bẩn ô bị nhiều người trên đường xem
thường,trong tay cầm cái chén bể vẫn trống không,người đi đường nhìn
thấy ông lão không ai mà không né ra,sợ bị ông lão làm bẩn cả mình.

Một mấy đứa nhóc mới lớn nghịch ngợm,nhặt lên mấy tảng đá nhỏ

hướng sau lưng ông lão ăn mày ném tới,chỉ nghe thấy vang lên một tiếng
thét đau,ông lão ăn mày liền ngã mạnh xuống mặt đường,Diệp Hòa vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.