LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 174

cười của nàng. Đêm nào anh cũng sẽ ôm nàng trong vòng tay như vậy.

“Em biết không, anh đến Phoenix bởi vì cuối cùng anh đã biết rằng

anh yêu em,” anh thú nhận.

Giật mình, cô ngước nhìn anh.

“Ừ.” Anh mỉm cười thiểu não với cô. “Anh đã nghĩ mình chỉ cần rung

chuông cửa nhà em và bảo rằng anh yêu em. Nhưng không dễ như thế, và
sau đó em đá bay anh đi khi kể về James. Anh ta có vẻ quá đỗi hoàn hảo,
và anh rất sợ rằng mình đã mất em...”

Sandy chỉ vừa mới hiểu được lời anh. Clint đã tới Phoenix bởi vì anh

yêu cô ư? Và sau đó, lạy Chúa, cô đã chặn họng anh với câu chuyện về
James.

“Ý anh là,” McCade lặng lẽ nói, “anh ta đã là cộng sự của một hãng

luật lớn, và chắc chắn sẽ là phó thống đốc nếu ngài Harcourt thắng. Anh ta
có tương lai xán lạn, Sandy. Anh ta được sinh ra không chỉ với sự giàu sang
mà còn có cả một đống công danh chết tiệt nữa.” Anh hít sâu. “James có
mọi thứ mà anh không có.”

“James à?” Sandy nhìn thẳng vào mắt anh kiên định. “James là ai cơ?”

Mặt McCade giãn ra thành nụ cười và rồi anh bật cười thành tiếng.

“Em yêu anh, Clint.” Cô mỉm cười. “Cần được thuyết phục không?”

Anh kéo cô vào mình và hôn cô. “Dứt khoát rồi,” anh nói. “Thuyết

phục anh đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.