LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 27

tượng như chiều cao. Anh ta mặc chiếc áo trùm kiểu phẫu thuật màu xanh
nhạt phủ qua chiếc quần trắng thùng thình cùng đôi sandal.

Màu sắc mát mẻ của bộ đồ anh ta mặc vô cùng ăn nhập với nội thất

trang trí kiểu Art Deco của hiệu cắt tóc. Tường sơn màu be hồng, viền bằng
màu nước biển nhạt. Quầy tiếp tân sáng bóng cùng tông với màu viền. Mọi
thứ sạch bong đến lấp lánh.

“Có phải anh không?” Tony hỏi lại.

“Không,” cô chầm chậm nói.

“Vậy là yên tâm rồi nhé.” Anh ta tặng cô nụ cười thiên thần và cắt

tiếp.

Sandy nhìn McCade, anh đang dựa lưng vào quầy, tay khoanh trước

ngực.

“Nhỡ em ghét nó thì sao?” cô hỏi.

“Không đâu,” Tony hứa. “Công chúa hạt đậu à, anh có thể cam đoan

đấy.”

McCade đã gặp Tony ở Hollywood trong một phim trường. Anh đã kể

cho Sandy rằng khá nhiều phụ nữ nổi tiếng đã giao mái tóc làm nên thương
hiệu của mình vào đôi tay lành nghề của Tony, và anh ta chưa từng để bất
cứ ai thất vọng cả. Tony chuyển đến Scottsdale vì bệnhhen suyễn, và nhiều
khách hàng ở Hollywood của anh thà chọn chuyến bay ngắn tới Arizona
còn hơn là thử các thợ cắt tóc khác ở Los Angeles.

“McCade, cậu sẽ là người tiếp theo đấy,” Tony bảo anh. “Mốt

Robinson Crusoe dứt khoát là qua rồi, bạn yêu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.