LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 128

“Không, ng-người kia.”

“Lão Stubbin.”

“Vâng.” Evie nhắm mắt lại sung sướng khi cánh tay anh ôm quanh người
nàng. Được ôm sát vào ngực Sebastian, với má nàng gác lên vai anh, nàng
hít vào hương thơm của làn da sạch sẽ, và phảng phất chút hương gỗ đàn
hương tinh tế.

“Có thường xuyên không?” nàng nghe anh hỏi. “Hơn một lần rồi sao?”

“Gi...giờ nó không còn quan trọng nữa.”

“Có thường xuyên không, Evie?”

Nhận ra anh sẽ còn hỏi mãi cho đến khi nàng trả lời, Evie làu bàu, “Không
t-thường xuyên lắm, nhưng...những khi em làm ông ta phật lòng, hay Dì Fl-
Florence, ông ta sẽ nổi điên lên. Lần c-cuối cùng mà em c-cố gắng trốn đi,
ông ta đã đánh bầm mắt và d-dập môi em.”

“Lão đã làm thế à?” Sebastian im lặng trong một lúc lâu, và rồi anh nói với
một sự nhẹ nhàng lạnh lẽo. “Anh sẽ xé xác lão ra từng mảnh.”

“Em không muốn điều đó,” Evie nói nghiêm túc. “Em-em chỉ muốn được
an toàn thoát khỏi ông ta. Khỏi tất cả bọn họ.”

Sebastian ngửa đầu ra sau để nhìn xuống gương mặt ửng đỏ của nàng. “Em
an toàn,” anh nói trong một giọng trầm. Anh nâng một bàn tay lên mặt
nàng, vuốt ve gò má nàng, để cho đầu ngón tay anh trượt theo vết những
đốm tàn nhang màu vàng dọc theo sống mũi nàng. Khi hàng lông mi nàng
chớp chớp khép lại, anh vuốt ve hai đường cong mảnh dẻ của lông mày, và
đỡ lấy mặt nàng trong lòng bàn tay. “Evie,” anh thì thầm. “Anh thề trên
cuộc sống của mình, em sẽ không bao giờ phải chịu đau đớn dưới hai bàn
tay anh. Anh có thể là một người chồng quỷ quái tồi tệ trong những khía
cạnh khác...nhưng anh sẽ không làm em đau theo cách đó. Em phải tin như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.