giọng anh nhuốm vẻ hài hước. “Anh đã học được rằng mặc dù lời đồn thổi
về những người khác thường là sự thật, nó lại không bao giờ đúng khi nó là
về bản thân mình.”
Evie cứng người lại căng thẳng khi nàng cảm thấy hai tay anh di chuyển
dọc theo hàng nút áo ở lưng váy len nàng. “Ngài đang làm gì vậy?”
“Giúp em thay váy.”
“Em không muốn vậy. Không phải bây giờ. Em...ôi, xin đừng!”
Nhưng anh cứ khăng khăng theo ý mình, trượt một bàn tay quanh người
nàng để giữ nàng ở nguyên vị trí, trong khi bàn tay kia tiếp tục cởi hàng nút
áo. Thay vì vùng vẫy mất phẩm giá, Evie đỏ mặt và giữ yên, da gà nổi lên
khắp nơi trên làn da trần của nàng. “Em ư-ước gì ngài không đối xử với em
bằng một thái độ ung dung như thế!”
“Cái từ ‘ung dung’ ám chỉ sự lạnh nhạt,” anh trả lời, đẩy váy nàng xuống
qua hông. Nó rơi xuống lộn xộn trên sàn nhà. “Và chẳng có gì lạnh nhạt về
phản ứng của anh đối với em, em yêu à.”
“Người ta có thể ước được một chút tôn trọng,” Evie thốt lên, run rẩy đứng
trước anh trong bộ đồ lót. “Đặc biệt là sau khi...sau khi...”
“Em không cần đến sự tôn trọng. Em cần được an ủi, và được ôm, và có lẽ
là một khoảng thời gian dài vui vẻ trong giường với anh. Nhưng bởi vì em
không cho phép điều đó, em sẽ được mát-xa vai và nhận một vài lời chỉ
bảo.” Sebastian đặt hai bàn tay ấm áp của anh lên đôi vai trần với chỉ những
dải buộc của quai áo sơ-mi của nàng. Anh bắt đầu vuốt lên những cơ bắp đã
bị cứng lại, hai ngón tay cái anh quét thành những vòng tròn mạnh mẽ qua
lưng dưới của nàng. Evie thốt lên một tiếng và cố gắng bước đi nơi khác,
nhưng anh suỵt nàng và tiếp tục mát-xa cho nàng với sự khéo léo vô hạn.
“Em không còn là em một vài ngày trước đây nữa,” anh thì thầm. “Em
không còn là hoa-bên-lề không ai chú ý đến, cũng không còn là một trinh