LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 141

nữ, cũng không phải một đứa trẻ không được bảo vệ đã phải chịu đựng cuộc
sống với những người nhà Maybrick. Em là một nữ tử tước với một gia tài
đáng kể, và một tên vô lại làm chồng. Giờ em sẽ nghe theo quy luật của ai
nào?”

Evie lắc đầu trong sự bối rối mệt mỏi. Nàng khám phá ra rằng khi Sebastian
khiến cho những căng thẳng ở lưng nàng dịu đi, sự kiểm soát những cảm
xúc của nàng dường như tan ra với cùng một tốc độ như thế. Nàng sợ rằng
nếu nàng cố gắng nói, nàng có thể khóc mất. Thay vào đó nàng giữ im lặng,
nhắm chặt hai mắt lại và cố gắng đấu tranh để giữ cho hơi thở của nàng
điều hòa. “Bao lâu nay em đã dành cuộc đời mình để làm vui lòng người
khác,” nàng nghe anh nói. “Với một mức độ thành công chẳng đáng kể. Tại
sao em lại không cố gắng làm vui lòng bản thân để thay đổi một chút? Tại
sao lại không sống bằng chính những luật lệ của em? Việc nghe theo những
quy ước đã từng mang lại cho em cái gì nào?”

Evie xem xét những câu hỏi đó, và hơi thở của nàng rít lên sung sướng khi
anh tìm thấy một chỗ đặc biệt đau nhức. “Em thích những quy ước,” nàng
nói sau một lúc. “Chẳng có gì sai khi làm một người bình thường, đúng
không ạ?”

“Không. Nhưng em không tầm thường—nếu không thì em không bao giờ
lại đến với anh thay vì cưới anh họ Eustace của em.”

“Em đã tuyệt vọng mà.”

“Đó không phải là lý do chính yếu.” Giọng trầm của anh nghe như một
tiếng mèo rừ rừ. “Em còn có sở thích với những thứ xấu xa.”

“Làm gì có! Em không có!”

“Em thích thú khi dồn anh, một gã trác táng nổi tiếng, vào chân tường trong
chính ngôi nhà của anh với một lời đề nghị mà anh không thể từ chối. Đừng
có mà cố chối bỏ điều đó—đến giờ thì anh biết em đủ rõ rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.