LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 213


Hơi thở nóng của anh ta chạm vào bên cổ cô, trong khi sức ép nhẹ của cơ
thể anh ta sưởi ấm cô ở mỗi nơi mà nó chạm vào.

“Tại sao anh không chỉ cho tôi đi?” Daisy đưa ra gợi ý trong giọng bắt
chước tuyệt nhất cách kéo dài giọng châm biếm, hoảng hốt khi nghe thấy
giọng cô run run và hoang mang.

“Cô sẽ chiếu cố cho tôi cái gì để đáp lại nào?”

Daisy cố gắng làm một vẻ mặt phẫn nộ, ngay cả khi trái tim cô đập loạn xạ
trong lồng ngực như một con chim hoang dã trong lồng. Cô quay người lại
đối mặt với anh ta, tung ra một cú tấn công bằng ngôn từ mà cô hy vọng là
sẽ đẩy bật anh ta lùi lại. “Anh Rohan, nếu anh đang ám chỉ là tôi nên...thế
thì, anh là người đàn ông thiếu lễ độ nhất mà tôi từng gặp.”

Anh ta không hề nhúc nhích một inch. Hàm răng trắng của anh ta sáng lóe
lên trong một nụ cười toe toét. “Nhưng tôi biết cánh cửa ở nơi nào,” anh ta
nhắc nhở cô.

“Anh có muốn tiền không?” cô hỏi khinh miệt.

“Không.”

Daisy nuốt xuống khó khăn. “Một lợi thế vây?” Nhìn thấy vẻ khó hiểu của
anh, cô giải thích rõ hơn với đôi má đỏ ửng, “Lợi thế là...một cái ôm, hay
một nụ hôn...”

Điều gì đó nguy hiểm lóe lên trong đôi mắt nâu vàng của Rohan. “Được,”
anh ta thì thầm. “Tôi sẽ chấp nhận một lợi thế.”

Daisy khó có thể tin được điều này. Nụ hôn đầu của cô. Cô đã luôn luôn
tưởng tượng nó sẽ là một khoảnh khắc lãng mạn trong một khu vườn theo
kiểu Anh...Sẽ có ánh trăng, tất nhiên...và một quý ông tóc vàng với khuôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.