LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 242

Chương 18

Mặc cho Cam và Westcliff đã cố gắng thật cẩn thận, việc di chuyển
Sebastian lên lầu đã làm anh yếu đi theo chiều hướng xấu. Evie đi theo sát
họ, lòng đầy lo lắng khổ sở khi thấy khuôn mặt xanh tái của Sebastian. Cam
trở nên quẫn trí, nhưng anh giữ cho những cảm xúc của mình lắng xuống
bên trong và tập trung vào thực hiện những gì cần thiết.

“Anh không biết làm thế nào mà hắn vào được,” anh lầm bầm. Evie nhận ra
anh đang nói đến Bullard. “Anh biết mọi con đường vào và ra khỏi nơi này.
Anh đã nghĩ mình lo xong—“

“Đó không phải lỗi của anh, Cam,” Evie bình tĩnh ngắt lời.

“Ai đó nhất định đã để hắn vào, tuy anh đã bảo những người làm—“

“Không phải lỗi của anh,” nàng lặp lại, và anh im lặng, rõ ràng là anh
không đồng ý với điều đó.

Westcliff rất lặng lẽ trừ một vài lời thì thầm chỉ dẫn khi họ rẽ một góc cua.
Anh nâng nửa người trên của Sebastian trong khi Cam giữ hai chân. Tuy
Sebastian là một người đàn ông cao to nhưng cả hai người họ cũng đều to
lớn không kém, và họ mang anh đến gian phòng ngủ chính mà không gặp
khó khăn gì. Căn phòng đã được trang trí lại, những bức tường trải một lớp
giấy dán màu kem. Cái giường lúc trước đã được thay bằng một cái lớn và
đẹp hơn được đưa tới từ ngôi nhà phố của Sebastian. Ít ai lại nghĩ căn
phòng này lại trở thành một căn phòng bệnh một lần nữa, sớm đến thế sau
cái chết của cha nàng.

Theo chỉ dẫn của Evie, hai cô hầu gái chạy tới chạy lui, mang khăn và nước
đến, và xé những tấm vải lanh thành những dải rộng. Cơ thể mềm rũ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.